Đối mặt đại trận hộ tông sắp sụp đổ, Kim Hi tiên tử rất nhanh từ trong ngàn vạn phù văn, tìm được một đạo cần thiết kia.
Theo mười ngón tay nàng gảy như bấm đàn, trong Thiên Phù Sách bay ra trang sách kim quang, hóa thành một mảnh kim sắc lưu quang, đồng loạt dâng tới đại trận, trực tiếp hóa thành từng đạo phù văn kim quang rạng rỡ, hài hòa dung nhập vào trong đại trận vận chuyển.
Rất nhanh, lực lượng Thương Hải Huyền Thủy Châu bị phân tán đến những phù văn mới gia nhập vào, linh quang chớp liên tiếp, đại trận cũng dần ổn định lại, bất quá linh quang trên vòng bảo hộ bao phủ toàn bộ núi, thì mơ hồ nhiều hơn một phần màu kim rực rỡ như có như không.
Một đám tu sĩ Nguyên anh thấy vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, bất quá cũng có người giương mắt nhìn Thiên Phù sách một lần nữa bay trở về trong tay Kim Hi tiên tử, trong mắt chợt hiện lên thèm muốn.
"Ha ha, Kim Hi tiên tử thật sự là vận khí tốt, Thiên Phù Sách hoàn chỉnh mất tích đến mấy ngàn năm, nếu không phải năm đó tiên tử lấy uy lực nửa cuốn Thiên Phù Sách đại bại Nguyên anh Ngũ Lôi Tông, chúng ta còn không biết vật này lại có thể thấy ánh mặt trời. Ngày nay không ngờ được trọn vẹn, xem ra tiên tử quả nhiên là chủ nhân mệnh trung chú định của nó." Hắc Trúc Tẩu tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cảm khái nói.