“Chờ một chút, cây trụ đen kia hình như có chút không đúng.” Viên Minh bỗng nhiên chỉ tay ra chỗ một cây cột đá ở đằng xa, tu sĩ áo xanh nghe vậy thì vô thức ngẩng đầu lên nhìn theo.
Trong một cái chớp mắt gã rời đi sự chú ý, Viên Minh trực tiếp ra tay, tay phải hắn lật một cái, gọi ra một cây pháp bảo đen nhánh của Tự Tại Tôn Giả, lấy pháp lực toàn thân rót vào trong đó, sau đấy trực tiếp ném nó vào cột đá gần chỗ mình nhất.
Pháp bảo của Tự Tại Tôn Giả và Diệt Hồn Kiếm khá giống nhau, yêu cầu cùng lúc phải tiêu hao pháp lực và hồn lực mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, nhưng mà lúc này Viên Minh lại không có cách nào điều động hồn lực của Tự Tại Tôn Giả.
Huống hồn hắn không biết rõ chất liệu của cây cột đá kia, nên hắn không biết được mình có thể phá hỏng nó trong thời gian cực ngắn hay không, nên dứt khoát trực tiếp dùng thủ đoạn cuối cùng của đa số tu sĩ.
Tự bạo một cái bản mệnh pháp bảo của một Hồn Tu Miên Vu đỉnh phong, nói gì thì nói, uy lực cỡ đó hẳn đã đủ rồi.