“Xem ra, chỉ cần đặt chân lên mặt cầu, liền có thể phòng ngừa Lôi Hỏa tập kích.” Ánh mắt Chúc Ngu băn khoăn theo dõi mấy con phi xà đang qua lại bên trên, cho đến khi phi xà du tẩu lên bờ, mới chậm dãi gật đầu nói.
“Ngươi được đấy, đây là giải dược Tử Huỳnh Độc, xem như phần thưởng đưa cho ngươi.” Mao Di tán dương Viên Minh một câu, rồi lấy ra một cái bình sứ nhỏ màu trắng ném cho hắn.
Viên Minh tiếp lấy bình sứ, sau khi cười cười thì cất đi.
Hôm qua Hoa Chi đã phối trí ra giải dược, Tử Huỳnh Độc của hắn cùng Vân La tiên tử đã sớm được giải, căn bản không cần tới thứ này.
Mao Di tiếp tục nhắm mắt điều khiển phi xà đi tới phía trước, bọn nó rất nhanh đã biến mất ở trong sương mù màu đỏ.