Dịch: Vong Hồn
Đôi lông mày của Mao Di nhíu lại, nhìn thoáng qua kẽ nứt phía dưới, sắc mặt lập tức biến đổi, chỉ thấy ở thật sâu bên trong khe nứt đó, có nham tương đang cuồn cuộn bay lên bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Hư không phía trên cũng đang chấn động kịch liệt, từng vết nứt hiện ra.
“Không ổn rồi, nơi này muốn sụp đổ, đi nhanh một chút!” Mao Di cuống quýt la lớn.
Dứt lời, gã nhanh chóng hướng về phía cách xa lăng mộ Viêm Hoàng chạy đầu tiên, những người còn lại cũng thi nhau chạy theo.