Viên Minh thấy suy nghĩ của hai cô gái bắt đầu bị chuyển lệch, trong lòng thầm buông lỏng, tiếp tục nói :”Thủ đoạn của Trần sư muội, ta tự nhiên tin được, sau đó đành làm phiền ngươi vậy, ài, chỉ hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng tìm được tung tích của Viên Minh kia, đoạt lại Chu Thiên Linh Lung Đỉnh cùng một phần còn lại của <Đan Vương Bí Điển> trở về tông môn cũng có giao phó.”
Hắn vừa mới lặng lẽ dò xét pháp khí chứa đồ của Tử Mị, bên trong có tin tức của hai cô gái khác,Cô gái có ánh mắt lạnh lùng tên là Trần Ngọc Loan, còn cô gái nhìn dịu dàng kia tên là Vương Kỳ.
“Tử sư tỷ yên tâm, Vân La bị chúng ta khảo vấn lâu như vậy, tinh thần đã gặp nguy hiểm, có lẽ nàng sẽ sớm nhượng bộ, chỉ cần nàng có thể biết được tin tức của Viên Minh, vậy thì bắt được hắn ta chỉ là vấn đề thời gian, chờ khi hắn tới Vô Nhai Đảo, chúng ta cũng dễ dàng làm việc hơn.” Trần Ngọc Loan nói.
Viên Minh kém chút thì không kìm nén được kinh ngạc, không nghĩ tới lượn một vòng, ba vị Tố Nữ Phái này không ngờ lại dẫn theo Vân La tiên tử đi vào hòn đảo mà hắn vừa rời đi không lâu này.
“Có thể trên Vô Nhai Đảo nhiều tu sĩ như thế, xác suất bị phát hiện hẳn là lớn hơn chứ?” Vương Kỳ có chút lo lắng hỏi.