Dịch: Vong Hồn
Viên Minh phảng phất như không có nghe thấy tất cả những phát sinh vừa mới xảy ra kia, tiếp tục sưu hồn Vương Kỳ, nhưng hắn nhanh chóng nhíu đôi mày lại, bàn tay cũng dời khỏi đỉnh đầu của cô gái.
Vương Kỳ rên lên một tiếng thê thảm, cả người cũng xụi lơ, ngã co quắp trên mặt đất.
“Chủ nhân, hai người này đang chơi trò hề gì vậy ?” Kim Cương hỏi.
“Các nàng đang trì hoãn thời gian, chỗ đại môn của mật thất giam giữ Vân La có hồn lực của Tử Mị, lúc ta phá vỡ cấm chế mật thất thì Tử Mị kia đã đã biết ở đây xảy ra chuyện, bây giờ chỉ sợ là đang ở trên đường trở về, chúng ta đi trước đi.” Viên Minh nói nhanh, đưa tay phát ra một vầng sáng màu xanh, bao phủ Trần Ngọc Loan và Vương Kỳ lại, đem hai cô gái thu vào Tu La Cung.