Dịch: Vong Hồn
Viên Minh thấy chừng đó có lẽ đã đủ, lúc này mới phất một tay lên, thu hồi thần thông.
Đám người Vô Nhai Đảo lúc này đều đang hoa hết cả mắt, hai tai ong ong mới từ từ tỉnh lại.
Bị Viên Minh giày vò một phen như vậy, lúc này mọi người đều trở nên rất biết điều.
Bọn họ nhớ lại trước đó, chẳng biết vì sao liền lâm vào bên trong ác mộng, dùng hết trăm phương ngàn kế đều không thể thoát ra được, toàn thân không khỏi toát mồ hôi lạnh, rốt cục ý thức được, bản thân đã chọc tới một tồn tại ra sao.