Dịch: Vong Hồn
Lúc này Viêm Lang Vương cũng không phát giác được là có người đang nhìn trộm mình, vẫn đang cẩn thận tỉ mỉ tìm kiếm bốn phía, nhưng rất nhanh, thần sắc của Viêm Lang Vương nổi lên nghi ngờ.
“A, thật sự là kỳ quái, tên kia rõ ràng nói ở bên trong linh mạch xuất hiện ba động dị thường, chẳng lẽ lại là sai lầm?” Viêm Lang Vương lẩm bẩm, rồi giống như bỏ qua, xoay người rời đi, chẳng mấy chốc đã không thấy bóng dáng.
Nhưng mà, sau một lát thì có ánh sáng màu đỏ nhạt lập lòe bên trong linh mạch, thân ảnh Viêm Lang Vương lập tức xuất hiện, thần thức cường đại quét về bốn phía, vậy mà lại chơi chiến thuật không thành kế, giả vờ chạy đi xa, rồi lại lặng lẽ dùng độn thuật vòng trở lại.
Chỉ là xung quanh đây vẫn còn không có gì khác thường, trên mặt Viêm Lang Vương hiện lên rõ vẻ thất vọng.