Viên Minh không nói gì mà phất tay, đạo ấn Chúng Sinh Mộng bay về phía đỉnh đầu ba người, tách mà một vầng hào quang nhu hòa kéo hết tất cả vào trong ảo cảnh.
Trong hiện thực, ba người đảo mắt, rồi lâm vào mê man.
Chỉ là trong mộng cảnh, bọn hắn cảm thấy trước mắt tối sầm lại, tất cả mọi thứ xung quanh đều biến mất. Trước mắt của bọn hắn là yên tĩnh cùng hắc ám tuyệt đối, bên tai không nghe được bất kỳ âm thanh gì kể cả tiếng hô hấp và tim đập của bản thân mình, dù có há miệng hô to cũng không nghe thấy âm thanh gì.
Chỉ duy nhất còn lại là xúc cảm.
Bọn hắn còn có thể sờ được mình, cũng là chứng cứ duy nhất chắc chắn bản thân còn tồn tại.