Dịch: Vong Hồn
Viên Minh không quen biết đạo nhân mày đỏ cùng mỹ phụ áo lam, song khi Tô Vô triệu hồi ra phân thân Tô Dĩnh Tuyết, tim của hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Phân thân kia, vô luận là thần thái cử chỉ, hay khí tức thanh nhã như u lan kia, đều chẳng khác nào với Tô Dĩnh Tuyết mà hắn nhận biết cả, giống như chân thân tái thế vậy.
Ba người Tô Dĩnh Tuyết hiện thân xong, bọn họ giống như hồ điệp bay múa, ưu nhã phân tán ra, mỗi người tự bấm niệm pháp quyết, hiệp trợ Tô Vô tế luyện cái cấm chế trên cột gỗ kia.
Thủ pháp của bọn họ vừa thành thạo lại tinh diệu, hiển nhiên đều là người nổi bật trong giới trận đạo, phương thức họ chọn lựa để tế luyện, cũng là phương thức mà trước đó Viên Minh chưa từng thấy qua.