Lúc này trong Bạch Đế thành, biển người như thủy triều ồn ào náo động.
Các tu sĩ như con thoi qua lại phố lớn ngõ nhỏ, ầm ĩ không ngừng.
Trên đầu thành, đám tu sĩ xếp thành hàng chỉnh tề, mắt sáng như đuốc, cảnh giác dò xét ngoài thành.
Đột nhiên có một binh lính dáng người khôi ngô cau mày, ánh mắt nhìn về một hướng khác ở ngoài thành. Lông mày gã nhăn lại, nơi bầu trời xa xăm chợt xuất hiện một điểm sáng trắng, tốc độ nhanh chóng phóng đại, phát ra tiếng nổ vang cực lớn rung chuyển cả trời đất.
"Địch...địch tập!" Tuy tiếng hét của sĩ tốt kia bị gió lấn át, nhưng không khí khẩn trương nơi đầu tường đã lan tràn.