Chỗ cửa cung điện bị tàn phá, Ân Lãng đang ra sức ngăn cản hơn mười con yêu thú Viêm Lang cấp bốn đang mạnh mẽ xông tới.
Hắn thúc giục một đại ấn màu vàng ra, mỗi lần huy động có thể đánh lui vài con Viêm Lang. Chẳng qua số lượng yêu thú quá nhiều, hắn chỉ có thể miễn cưỡng chống cự.
Trong đại điện chật ních tu sĩ, nhưng tu vi của bọn họ không cao, mạnh nhất không quá Nguyên Anh sơ kỳ, còn lại đều là Kết Đan kỳ, thậm chí còn có Trúc Cơ Kỳ.
Vào lúc này bọn hắn đều nhắm mắt tĩnh tọa, miệng lẩm bẩm, tựa hồ đang cầu nguyện.
Ân Lãng thừa hiểu cứ tiếp tục như vậy không phải là cách hay, dù trên người hắn có vài món đồ do Viên Minh để lại có thể bảo vệ tính mạng. Nhưng trong đại điện kia là những tín đồ mà hắn vất vả lắm mới phát triển được.