Viên Minh đắm chìm trong mớ âm thanh lộn xộn ở đằng kia, lại cảm thấy xa cách không thể nói ra được.
Hắn khao khát được trôi nổi bên ngoài vòng xoáy vận mệnh hỗn loạn này chứ không muốn hãm sâu vào bên trong.
Ý nghĩ này vừa mới tràn lên thì Nguyệt Hoa chi lực nguyên bản bao phủ quanh người hắn đã như thuỷ triều bắt đầu rút lui, chậm rãi co rút lại, cuối cùng chỉ tập trung hội tụ cả về phía mi tâm của hắn.
Tâm thần Viên Minh run lên, cảm thấy có một lực lượng huyền diệu mà ẩn nấp đang bao chặt lấy mình.
Lúc này hắn tập trung ngưng thân tĩnh khí, toàn thân cảm nhận lực lượng hội tụ đến này. Trong lúc nhất thời, tâm cảnh của hắn như tiến nhập vào một loại Không linh cảnh nào đó, mà hỗn loạn bên ngoài như thể đã hoàn toàn biến mất cả rồi.