Có tu sĩ kiềm chế thực lực lớn mạnh, cho rằng cơ duyên đã đến mà ngang nhiên tham gia vào trận chiến này với ý đồ thu thập đủ tài nguyên tu tiên, nhưng trong lúc vô tình lại mất mạng.
Có tu sĩ thì vô cùng sợ hãi, ngày nào cũng hoảng sợ không thôi, nhưng đứng trước luật lệ của tông môn bọn họ không thể không bước lên chiến trường, cuối cùng lại mất mạng.
Có tu sĩ tâm trạng như đang ngàn cân treo sợi tóc, hành động dũng mãnh tiến lên chiến đấu, đến cuối cùng, bọn họ cũng mở ra một con đường tu tiên rộng lớn, thanh danh vang khắp Sở quốc.
Như "Tiểu Viêm Ma" Luyện Khí kỳ Chu Diễm,"Cuồng Phong kiếm" Cổ Kiến Nhất, biết lúc nào nên dừng lại sau khi công thành danh toại, lúc này đã trở lại tông môn chuẩn bị Trúc Cơ.
Cũng có tu sĩ Trúc Cơ nhiệt huyết bừng bừng, mơ mộng leo lên ngai vài "Tam Anh Tứ Kiệt" của Nguyên Dương Tông, hy vọng sẽ nhận được sự bồi dưỡng to lớn của tông môn, giết chóc mở ra con đường máu, liều mạng mở ra con đường Kim Đan!