Luyện tinh hóa khí, luyện khí công thần!
Cơn đau thống khổ kéo đến khiến Lưu Ngọc nhất thời mất đi ý thức về thế giới bên ngoài, cơ thể không thể ổn định, suýt chút nữa đã ngã nhào trên mặt đất, hắn chỉ có thể miễn cưỡng duy trì được sự tỉnh táo nhờ ý chí kiên cường.
Không biết qua bao lâu, cơn đau kịch liệt mới rút đi như thủy triều, lúc này hắn mới dần khôi phục lại tinh thần.
So với lần tấn thăng trước, bên trong Nguyên Thân rõ ràng đã sáng hơn mấy phần, hình thể cũng mở rộng hơn một vòng lớn.
"Ha..."