Cũng bởi vậy mà Ngũ Xương triệt để cắt đứt một số tâm niệm, từ bỏ việc tu luyện, có điều gã cũng không từ bỏ bản thân, mà cố gắng hết sức dùng nhiều biện pháp kiếm Linh Thạch.
Lưu Ngọc thấy vậy có chút vui mừng, còn đặc biệt triệu tập Ngũ Xương tới an ủi vài câu, chỉ cho gã một con đường rõ ràng.
Bản thân gã không có hi vọng trường sinh, có thể ký thác hy vọng ở trên người hậu bối, cũng không nhất định phải rời khỏi tông môn, ở trong tông môn cũng có thể tìm kiếm đạo lữ, chỉ là muốn phát triển thành gia tộc mà nói sẽ bị rất nhiều hạn chế, không có khả năng tự do phát triển giống như gia tộc độc lập.
Cuối cùng Lưu Ngọc ngầm ám chỉ, nếu Ngũ Xương vẫn ở lại tông môn để phát triển và thành thật làm việc cho hắn, nếu hậu duệ của gã có linh căn, hắn có thể sẽ chiếu cố một chút.
Nhưng Ngũ Xương vẫn do dự, trong lúc nhất thời không thể hạ quyết tâm, nói vẫn cần phải cân nhắc.