Khoảng cách dần dần đến gần hơn, Lưu Ngọc khôi phục lại cõi lòng đang nổi lên gợn sóng của mình, thu lại tầm mắt, hắn điều khiển tia sáng hướng về phía chân núi Thông Thiên phong.
Ở đỉnh núi sườn núi là động phủ tọa trấn của Kim Đan trưởng lão và Nguyên Anh lão tổ, tu sĩ Trúc Cơ không có việc gì thì không thể đi vào, còn Đại điển thu đồ đương nhiên sẽ được tiến hành tổ chức ở chân núi.
Đại điển thu đồ đối với rất nhiều tu sĩ trúc cơ mà nói là chuyện vô cùng quan trọng, nhưng đối với các Kim Đan lão tổ mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, thậm chí tình huống bình thường thì hoàn toàn không thể nào khiến cho Thiên Phong lão tổ chú ý tới.
Ánh nắng giờ Mùi đã không còn nóng rực nữa, chiếu sáng cả một mảnh quảng trường dưới chân núi Thông Thiên phong.
Quảng trường này vô cùng rộng lớn, chiều dài chiều rộng sơ bộ khoảng chừng có hơn ba bốn trăm trượng, tên là Chân Dương Đạo Trường.