Thang Tĩnh Nhu dựa vào vách đá, thân thể căng cứng, nắm chặt lấy vạt áo, suýt chút nữa thì nghẹt thở.
Trong lòng nàng chẳng suy nghĩ gì phức tạp như Tả Lăng Tuyền, chỉ đơn giản là:
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm gì…
Tên nhóc thối tha này quá đáng quá rồi, có nên cắn hắn một cái hay không…
Sao hắn có thể hôn ta, ta lớn hơn hắn mấy tuổi…