Ban đêm.
Tiểu khu Khải Minh.
Trong nhà.
Lý Hạo mở《 Cửu Đoán Kình 》ra xem, ở bên cạnh, Hắc Báo hình dạng là một chú chó đang ngồi ở trên ghế so-fa, duỗi chiếc đầu chó ra để đọc sách.
Lý Hạo không đẩy nó ra, hắn không thể tin, một con chó nghe hiểu được tiếng người đã không nói rồi, ngươi còn biết chữ?
Nếu như Hắc Báo còn biết được cái này, Lý Hạo sẽ kêu nó bằng sư phụ!
"Võ sư, khi tiến vào Trảm Thập nội lực sôi trào, gân cốt cùng vang. . . Kình lực hữu hạn, phân tán ra toàn thân, võ sư cùng cảnh giới, thực lực chênh lệch khá ít. . ."
Quyển sách này, là phụ thân của Lưu Long viết ra, không phải là bản gốc.
Từ trong cuốn sách, có thể biết được, Lưu Hạo phụ thân của Lưu Long, năm đó đã là một cường giả đỉnh phong Phá Bách, một võ sư rất lợi hại, Viên Thạc có nói đối phương xem lão như cháu trai của mình . . . Có chút nói khoác.
Một vị võ sư Phá Bách đỉnh phong, năm đó sức mạnh cũng ngang ngửa với Viên Thạc.
Hơn nữa, Lưu Hạo này, sở trường là công kích.
Thương, trăm binh chi vương*!
(Thương, là món đứng đầu của hàng trăm loại binh khí)
Những võ sư dùng thương, phần lớn chỉ có tấn công mà không phòng thủ, chỉ đánh ra không thu về.
Lưu Hạo dựa vào Cửu Đoán Kình, thương xuất cửu điệp, đã để lại tiếng tăm lớn trong giới võ sư tại tỉnh Ngân Nguyệt, được gọi là Ngân Thương Lưu Hạo, là một trong tam đại Thương Vương của tỉnh Ngân Nguyệt.
Mà khi đó võ sư Phá Bách rất nhiều, Lưu Hạo có thể gây dựng nên tên tuổi lớn như vậy, tất nhiên không phải hạn người tầm thường.
Mà nguyên nhân chủ yếu, nằm ở quyển《 Cửu Đoán Kình 》này.
Kình lực như nhau, Lưu Hạo một thương cửu điệp, tuy nói về những phương diện khác thì không quá toàn diện, nhưng về khả năng công kích, năm đó ở trong tam đại Thương Vương, được xếp đứng đầu!
Chỉ là ưu điểm của Lưu Hạo rất mạnh, khuyết điểm cũng rõ ràng, tốc độ không được, thể chất càng không. . . Kình lực cửu điệp, tổn thương lớn đến cơ thể, Lưu Hạo khi bước vào tuổi trung niên, hai cánh tay như tàn phế.
Đây cũng là một trong những lý do mà khi Lưu Long còn nhỏ, Lưu Hạo đã mang y đến gặp Viên Thạc để bái sư.
Thương của Lưu gia rất nổi danh, nhưng Lưu Hạo biết rõ, Cửu Đoán Kình này tổn thương rất lớn đến thân thể, những võ sư Phá Bách bình thường, khi đến 70 tuổi vẫn còn có thể chiến đấu, nhưng mà Lưu gia, sau khi đến 40 tuổi thì nhanh chóng trượt dốc, thậm chí triệt để bị phá bỏ.
Nếu không phải do Lưu Long hấp thu Thần Bí Năng, thể chất tăng cường không ít, chứ độ tuổi của y, cộng thêm chiến đấu không ngừng, Có thể sớm đã phế bỏ.
"Cửu điệp!"
Lý Hạo có chút cảm khái, hắn không hiểu được sự quý giá của bí thuật này, nhưng là hắn biết rõ, kình lực cửu điệp, nhất định là rất lợi hại.
Sức mạnh của Cửu Đoán Kình, cũng không phải từ không trung mà có.
Chủ yếu nằm ở việc vận dụng sức mạnh, lấy sức lực của toàn bộ cơ thể, tập trung vào cánh tay, xếp chồng các tầng sức mạnh lên nhau, không chỉ kiểm tra khả năng kiểm soát sức mạnh trong cơ thể, mà còn kiểm tra độ dẻo dai và sức mạnh của cánh tay.
"Cực hạn của Trảm Thập cảnh chỉ tam điệp thôi sao?"
Theo như những gì trong sách nói, Trảm Thập cảnh, tăng sức mạnh ba tầng là cực hạn rồi, nếu không rất dễ bị gãy cả hai tay, lưu lại vết thương cũ không thể lành.
Nếu là Phá Bách, cũng không nên tăng quá 6 tầng sức mạnh.
Năm đó Lưu Hạo gặp được kẻ địch mạnh, một lần vận dụng đến 9 tầng, mặc dù giết được kẻ địch mạnh, nhưng lập tức bị thương, hai tay gần như tàn phế, không lâu sau đã rút khỏi võ lâm, Ngân Thương trong Ngân Nguyệt Tam Thương, cứ như vậy phong ấn thương, qua được vài năm thì qua đời.
“Ưu điểm của《 Cửu Đoán Kình 》rõ ràng, mà khuyết điểm cũng rất rõ rệt . . . Một khi đã xếp chồng các tầng sức mạnh, cơ thể gần như đứng yên, khi di chuyển, sẽ mất đi sức lực . . ."
Đây chính là khuyết điểm!
Cũng là khuyết điểm lớn nhất của《 Cửu Đoán Kình 》!
Sau khi lấy ra toàn bộ sức lực, ngươi không thể chuyển động quá mạnh, nếu không, sức mạnh tản ra, rất có thể sẽ làm bản thân bị thương.
Cho nên, 《 Cửu Đoán Kình 》 rất nổi danh, nhưng mà một số võ sư cũng biết được tính nghiêm trọng của nó.
"Trừ phi thể chất cường đại, không quan tâm đến sức mạnh được rút ra. . ."
Đây có lẽ là lý do mà Lưu Long lại truyền cho Lý Hạo.
Bởi vì thể chất của Lý Hạo, cũng rất tốt, khi hắn còn chưa tiến vào Trảm Thập cảnh, thể chất cường tráng của hắn đã biểu hiện hết ra bên ngoài.
Lần trước sau khi thay đổi máu, thể chất càng được cải thiện.
Lý Hạo, tu luyện 《 Cửu Đoán Kình 》, có thể tránh việc không được động đậy, dù là có động, Lý Hạo cũng có thể duy trì sức mạnh của mình.
Ngoài ra, xác suất tự làm bị thương bản thân cũng sẽ giảm đáng kể.
Lý Hạo nhìn một hồi,《 Cửu Đoán Kình 》này ngoại trừ phương pháp tích lực và phát công, mấu chốt còn nằm ở chỗ Hô Hấp Pháp đặc thù.
Đúng vậy, mỗi một môn bí thuật, đều sẽ có một Hô Hấp Pháp phù hợp.
Những bí thuật khác nhau, Hô Hấp Pháp mới là mấu chốt cốt lõi.
Bởi vì bí thuật không giống nhau, phương thức phát công khác nhau, phương thức phát lực cũng không giống.
Nếu như Lý Hạo dùng 《 Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật 》 để tu luyện 《 Cửu Đoán Kình 》, rất có thể sẽ xuất hiện tình huống đau sốc hông, ngược lại còn đả thương chính mình.
Cho nên, bản thân của bí thuật không quá quan trọng, có thể tìm ra Hô Hấp Pháp phù hợp, mới là quan trọng nhất.
Lúc này đây, Lưu Long đã để Hô Hấp Pháp của bản thân mình vào rồi.
Rõ ràng là chỉ có một mình, chỉ một trang giấy, kẹp trong một tập sách nhỏ màu vàng.
. . .
Lý Hạo lại bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ, chỉ có 3000 chữ ngắn ngủi, đọc nghiền ngẫm từng chữ một, mới bắt đầu luyện tập thử.
Trước tiên điều chỉnh hô hấp, vận dụng Hô Hấp Pháp của《 Cửu Đoán Kình 》.
Tiếc tấu của hô hấp, hoàn toàn khác so với trước kia.
Hắc Báo ở bên cạnh nhìn chăm chú.
Lý Hạo nghiêng đầu nhìn nó, rồi nở nụ cười.
Con chó này, lại học trộm rồi!
"Ngươi chỉ có thể cảm nhận được tiết tấu của hô hấp, cảm thụ không được sự biến đổi trong cơ thể. . . Chỉ có thể học được lý thuyết, không thể biết được thực hành! Nhưng ngươi chỉ là một con chó. . . Cũng đủ dùng rồi."
Hắc Báo cũng không thèm để ý, tiếp tục học theo Lý Hạo.
Hô hấp, thời gian dần qua đã có được nhịp điệu đặc biệt.
Không phải hỗn loạn, nhưng mà mỗi một lần hô hấp thời gian dài ngắn không giống nhau, nhưng lại không mang đến cảm giác khó chịu, nhịp điệu rất đặc biệt rất nhịp nhàng.
Bởi vì Hắc Báo muốn học, nên Lý Hạo cũng không nhỏ tiếng lại.
Bằng không, tiếng hít thở nhỏ xuống, người ngoài cũng khó mà học trộm được.
Một hồi điều chỉnh hô hấp, lúc này Lý Hạo đã có thể cảm nhận được kình lực trong cơ thể, hoặc là nội kình.
Không giống với Thần Bí Năng!
Nội kình rất đặc thù, sự tồn tại của Thần Bí Năng, có cảm giác như sức mạnh đến từ bên ngoài, không phải là cảm giác đặc biệt từ bên trong thân thể sinh ra.
Mà nội kình, là từ trong ra ngoài, cảm giác được sức mạnh do chính cơ thể con người tự tạo ra.
Cổ lực này, đến từ huyết dịch, cơ bắp, tế bào, xương cốt, giống như toàn bộ cơ thể, đều đang sinh ra một ít năng lượng, nó giống như sức mạnh của sinh mệnh, thân thể khỏe mạnh, cung cấp năng lượng cho cơ thể càng lớn hơn.
Nội kình là vô hình, nhưng có thể cảm nhận được.
Một luồng khí một luồng năng lượng, chuyển động trong cơ thể.
Lý Hạo tụ lực vào hai cánh tay, bắp thịt trên cánh tay nhúc nhích, Lý Hạo cánh tay run lên nhè nhẹ, âm thanh ầm ầm kêu lên bên tai không dứt!
Này là gân cốt tề minh!