TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 119: Phản sát! (1)

Lý Hạo sẵn sàng làm lá chắn, đợi cơ hội phản sát đánh bại võ sư Phá Bách ở phía sau.

Nhưng mà, Liễu Diễm không dám chắc lắm về phần thắng của trận này.

Lần này với lần trước không giống nhau.

Trước đây khi đối phó với Chu Hạ, khi đó có mọi người áp trận, đám người Lưu Long đều ở nơi đó, dễ trấn áp một tên võ sư Trảm Thập cảnh, không sợ có bất kỳ bất trắc nào.

Thế mà hôm nay … Lưu Long giờ này vẫn chưa quay về.

Tuy rằng Liễu Diễm đã tiếp cận với cấp độ Phá Bách, nhưng suy cho cùng vẫn còn kém một chút, hơn nữa đối thủ không chỉ một người, ba đánh một còn có khả năng, nhưng một khi đã vướng chân trở tay không kịp thì sẽ vẫn còn nhiều võ sư phía sau xông lên.

Nước mưa làm ướt mái tóc dài của Liễu Diễm.

Người phụ nữ này bình thường vốn dĩ đã xinh đẹp, lúc này quần áo bó sát vào cơ thể, dáng người xinh đẹp càng nổi bật hơn, nhưng trong ánh mắt không còn vui vẻ và hài hước như ngày thường, chỉ còn sự căng thẳng và ngưng trọng.

Lý Hạo cũng không thèm nhìn, hắn bị Liễu Diễm lôi đi, vốn dĩ tốc độ không nhanh bằng Liễu Diễm, bây giờ bị lôi theo nên hắn cảm thấy rất mệt mỏi rồi dần kiệt sức.

Phản kích!

Lý Hạo cảm thấy, lúc này nhất định phải đánh trả .

Lúc này, vẫn chưa nhìn thấy siêu năng giả.

Nếu lúc này không phản kích, bị đối phương đánh tới, có lẽ lão sư sẽ ra tay……lão sư ra tay, siêu năng giả sẽ tẩu thoát.

“Không thể cứ tiếp tục như thế này ……”

Cho dù hắn không có định ra mục tiêu cụ thể, nhưng trong lòng của hắn cũng có những tính toán riêng.

Lần này thu hút tất cả những kẻ muốn giết hắn!

Trước khi những người này tập trung lại, bản thân không thể chết!

Để lão sư có cơ hội ra tay, một lúc giết tất cả bọn chúng.

Lão sư ra tay càng sớm thì chiến tích càng nhỏ.

Siêu năng giả có vô số thủ đoạn, hiện tại một khi lão sư xuất hiện và giết một số võ sư, thì các siêu năng giả khác có thể bị phân tán và bỏ chạy ngay lập tức.

Vì vậy, ở đây không những phải cầm cự mà phải còn phản công, để bên kia không thể tiếp thêm sức mạnh.

Đây là tâm tư của Lý Hạo !

Đó cũng là lý do tại sao lần này hắn nguyện ý mạo hiểm, không muốn ở lại cổ viện Ngân Thành.

Nếu không, khi lão sư tiến vào Đấu Thiên cứ trực tiếp ẩn náu ở đó chứ cần gì phải mạo hiểm?

“Chị à!’’

Lý Hạo thấp giọng nói, có chút khẩn trương, nhân lúc vẫn còn nhân lực, nhất định phải phản kích.

Còn không thì đuổi bọn họ đi, với tốc độ này, trong thời tiết như thế kia, nán lại chút nữa thì bọn họ có thể còn không có sức ra tay, cho dù là võ sư hay siêu năng thì hiện tại bọn họ cũng không phải là bất khả chiến bại, cả thần bí năng và nội kình cũng đều có gới hạn.

Loại chuyển động cường độ cao sẽ tiêu tốn quá nhiều sức lực.

Đương nhiên, Lý Hạo vẫn còn chút sức lực còn lại!

Hắn vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, bỗng thấy một dòng nước ấm áp truyền ra từ thanh ngọc kiếm trên ngực, Lúc này Lý Hạo hấp thụ được một phần, phần còn lại tràn ra ngoài thì cho Liễu Diễm hấp thu, người đang nắm chặt tay hắn.

Đang chạy trốn, không muốn phản ứng tới Lý Hạo, nhưng bỗng nhiên thân thể Liễu Diễm hơi cứng ngắc.

Trong nháy mắt đã kịp phản ứng ngay lập tức và tiếp tục bỏ chạy.

Nhưng trong lòng cô ấy lại kinh hãi!

Thần bí năng?

Không phải!

Vừa nãy cô ta còn tưởng rằng siêu năng giả giết tới nơi rồi, đã bị khóa lại và xâm nhập rồi, nhưng lại phát hiện không phải như vậy, năng lượng truyền tới từ phía Lý Hạo không hề mạnh mà rất yếu.

Nhưng trong trường hợp này, năng lượng này không trùng kích gây tổn thương cho cô, mà ngược lại giống như một dòng nước nóng, làm ấm cơ thể và hồi phục sức mạnh cho cô.

Đây là cái gì?

Lúc này đầu óc Liễu Diễm không rõ ràng, cô cũng không có thời gian nghĩ xem đây là loại sức mạnh gì.

Tuy nhiên, cơ bắp khi nãy còn căng thẳng, bây giờ đã thả lỏng hơn.

Chạy trốn cũng hơn 3 phút rồi.

Trong tình huống bị đuổi giết như thế này, lấy hết sức lực chạy, mà còn mang theo một người thì cực kì mệt mỏi, nhưng bây giờ…cô đã khôi phục lại được một phần thể lực!

Trên mặt Liễu Diễm thấm đẫm nước mưa, bỗng hiện lên vẻ kì dị.

Vừa chạy trốn, vừa thoáng liếc nhìn Lý Hạo.

Sức mạnh đó, vẫn không ngừng được truyền đến, khiến cô cảm nhận được hơi ấm được truyền vào rất sâu trong cơ thể, thậm chí những vết thương cũ được hấp thu nguồn năng lượng bí ấn này, dường như đang hồi phục.

Tên tiểu tử này, không tầm thường!

Chẳng trách bị kẻ khác đuổi giết!

Liễu Diễm không nói ra, chỉ âm thầm đánh giá trong lòng, thể lực và nội kình đều nhanh chóng tiêu hao, võ sư Phá Bách đuổi theo phía sau mạnh hơn cô ấy nhiều, nhưng cô ấy cũng là võ sư đã có trình độ tiếp cận gần đến Phá Bách.

Đối phương cũng đang tiêu hao thể lực và nội kình!

Nếu so sánh sự tiêu hao, một khi mình có thể khôi phục đạt tới trạng thái tốt nhất, vừa rồi đối phương cũng bị mình đả thương một lần, hơn nữa còn điên cuồng đuổi theo, có lẽ. . . Thật sự có cơ hội!

“Nổ súng!’’

Liễu Diễm thấp giọng kêu lên, lúc này trực tiếp ôm lấy Lý Hạo như đang bế một đứa trẻ, cô ôm Lý Hạo trong ngực rồi bắt đầu chạy đi.

Lý Hạo hơi sững sốt.

Vừa nãy chỉ là hắn được lôi chạy theo, lần này Liễu Diễm dứt khoát ôm lấy mình rồi chạy, là một người đàn ông …thực sự rất lúng túng khó xử!

Tất nhiên, vào giây phút này, hắn không còn quan tâm nữa.

Liễu Diễm ôm lấy hắn, Lý Hạo liền thả lỏng tay ra.

Móc khẩu ‘Vòng xoáy thế hệ thứ 3’ ra, Lý Hạo nhắm vào mục tiêu là võ sư đeo mặt nạ quỷ đang ở phía sau cách chưa đầy 50 mét, đó cũng là tên võ sư Phá Bách duy nhất đang đuổi theo.

Đùng!

Tiếng súng bắn!

Võ sư này cũng rất cao minh, dù truy kích với tốc độ cao mà vẫn nhanh chóng tránh được viên đạn, chỉ là tốc độ vẫn bị nhiễu loạn, giọng nói hơi lãnh đạm: “Lý Hạo, ngươi chạy không thoát đâu! Ngươi phải hiểu rằng nếu ngươi tiếp tục chạy thì người chết không chỉ có ngươi, mà còn rất nhiều người khác!”

Lý Hạo mặt không biến sắc, lần này cũng không vội bắn tiếp, kéo đối phương ra xa một chút, tiếp tục chuyển vận Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, mở miệng đáp: “Ta chạy không được, ngươi cũng đừng hòng thoát! Lão sư của ta sẽ báo thù cho ta, dù giết không được siêu năng, nhưng một tên võ sư như người thì lão sư của ta có thể giết một cách dễ dàng.”