TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 132: Giết Hồng Ảnh (4)

Lần này, ba người Lý Hạo xuất hiện, hình như vẫn chưa cảm nhận được sự tồn tại của Hồng Ảnh, cũng giống như vô tình xông tới, Lý Hạo nhìn thấy siêu năng mặt quỷ, sắc mặt biến đổi, hai tay Liễu Diễm cũng cầm chặt thanh đao, sắc mặt ngưng trọng.

“Tất cả đều đến!”

Siêu năng giả bỗng nhiên nở nụ cười, “Lưu Long ngược lại có chút bản lĩnh, hình như đến bây giờ vẫn còn sống! Các người cũng không tệ... Còn bọn Vân Quỷ đâu rồi?”

Hiển nhiên, gã hỏi mấy vị võ sư kia.

Bộ dáng của mấy người Liễu Diễm và Trần Kiên, không giống từng trải qua đại chiến.

Gã liếc mắt một cái, liền nhìn ra hình như mấy người này đều không bị thương, Liễu Diễm bắt đầu vận nội kình. Dưới tình huống như vậy, hiển nhiên không có khả năng trải qua một trận chiến, đám võ sư đeo mặt quỷ kia đi đâu rồi?

Tốt xấu gì cũng có một vị võ sư Phá Bách, 9 vị Trảm Thập cảnh, không đến mức lạc đường chứ?

Tất nhiên, không dễ nói.

Mưa lớn như vậy, còn là buổi tối, thật sự lạc đường... Vậy thì buồn cười!

Giờ phút này, Lý Hạo hơi khẩn trương, bởi vì khi bọn họ đến đây, hắn thấy Hồng Ảnh đang bay về phía mình. Trong nhà kho, Hắc Báo sủa to vài tiếng, Vân Dao cũng có chút sốt ruột, “ Cẩn thận, có quỷ vật đến gần các cậu!“

Ngô Siêu cũng mặt đầy máu, lo lắng quát: ”Thứ đó vô hình vô chất, không cảm nhận được, không nhìn thấy, một khi nhập thể, ngũ tạng bị thiêu đốt!"

Rắc rối!

Liễu Diễm cầm song đao, đứng trước mặt Lý Hạo, cảnh giác vạn phần nhìn Siêu năng giả, lạnh lùng nói: “Có thần bí đến đâu, cũng là do con người khống chế! Giết ngươi, ta nghĩ rằng thứ đó cũng sẽ biến mất!”

Dứt lời, Liễu Diễm hét nhẹ một tiếng, một cước đạp đất, nhanh vô cùng, cầm song đao giết tới đối phương!

Trần Kiên cầm khiên, cũng mãnh liệt xung phong!

Không có cách nào!

Dựa theo lời Lý Hạo, lúc này, đánh lén cái gì cũng vô dụng, biện pháp tốt nhất chỉ có một, bọn họ kiềm chế siêu năng giả, Lý Hạo nghĩ biện pháp giết chết Hồng Ảnh...".

Giết chết Hồng Ảnh, siêu năng giả này liền mất đi sự bảo hộ lớn nhất.

Khi đó, mới có hy vọng giết siêu năng giả.

Mà trong nháy mắt Liễu Diễm xông lên, Hồng Ảnh liền vọt về phía Liễu Diễm.

Lúc này, Lý Hạo ở phía sau, bỗng nhiên xoay người bỏ chạy:”Mấy người cản trở, tôi đi tìm cứu binh!"

Hắn chạy!

Siêu năng giả vốn định giải quyết mấy tên Trảm Thập cảnh của tiểu đội Liệp Ma này trước, kết quả lại thấy Lý Hạo bỏ chạy, cũng có chút tức giận.

Mục tiêu nhiệm vụ lần này của bọn họ chính là Lý Hạo!

Những người của tiểu đội Liệp Ma này có thể không giết, Lý Hạo... Không thể chạy!

Hồng Ảnh nhanh chóng đuổi theo Lý Hạo!

Một người bình thường, không thể thoát khỏi sự truy sát của Hồng Ảnh, chỉ là bây giờ không thể giết Lý Hạo, gã ra lệnh cho Hồng Ảnh, quấn lấy Lý Hạo trước, khống chế Lý Hạo rồi nói sau.

Gã hơi lo lắng một chút, Lý Hạo không cẩn thận tự mình chạy tới hoặc là tự giết chết chính mình, đó mới là phiền toái lớn.

“Gâu gâu!”

Giờ khắc này, Hắc Báo đột nhiên lao ra, đuổi theo Hồng Ảnh.

Ngô Siêu và Vân Dao cũng muốn đi qua nhưng không có cơ hội. Siêu năng giả Nguyệt Minh cảnh hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt vô số giọt mưa trên không trung hóa thành vũ khí sát thương giống như lợi kiếm, bắn về phía mấy người!

Khống Thủy (điều khiển nước)!

Bang bang bang bang!

Trong nháy mắt, tấm chắn của Trần Kiên bị vô số giọt mưa đánh vào, biến dạng mấp mô, lực sát thương cực mạnh, nếu là thân thể, chỉ sợ sẽ lưu lại không ít lỗ máu.

“Cùng lên!”

Liễu Diễm giận dữ quát một tiếng, một đao đâm ra, “Đừng quan tâm Lý Hạo, bây giờ những người này sẽ không giết hắn, bọn họ đang chờ thời cơ!”

“Thông minh!”

Siêu năng giả bị mọi người vây quanh, cười một tiếng, cũng không thèm để ý.

Đoán được, vậy thì sao?

Vung tay lên, trước mặt gã hình thành một cái thủ thuẫn (lá chắn bằng nước), Liễu Diễm đâm vào một đao, chỉ là đâm thủng thủy thuẫn, đã dốc hết lực lượng nhưng lại không cách nào tới gần đối phương.

”Thời đại của võ sư, đã qua rồi!”

Siêu năng giả cười khẽ một tiếng, vẫy tay một lần nữa, thần bí năng bùng nổ, đêm nay trời mưa, cũng là chiến trường của gã!

Ở đây, gã có thể phát huy sức mạnh mạnh mẽ hơn.

Thủy tiễn bắn ra bốn phía!

Trần Kiên rống giận, cầm tấm chắn, tiểu đội Liệp Ma phối hợp cũng không tệ lắm, Ngô Siêu cũng cố nén đau đớn trong nội phủ, cầm một thanh tiểu kiếm đen đen giống như u linh, nhanh chóng vờn quanh đối phương, tìm kiếm cơ hội ám sát!

Bốn vị võ sư Trảm Thập cảnh, liên thủ đối phó một vị siêu năng Nguyệt Minh cảnh, nhưng trong nháy mắt rơi vào thế hạ phong.

Bất quá bốn người phối hợp ăn ý, lại có Trần Kiên ngăn cản ở phía trước, lực sát thương của thủy tiễn của đối phương tuy mạnh, nhưng không có tính chất đặc thù như hỏa diễm, Trần Kiên ngược lại có thể miễn cưỡng chống đỡ một hồi.

Giờ phút này Liễu Diễm cũng mở ra toàn bộ chiến lực, một đôi chân dài, rút roi quất ra, thủy thuẫn vỡ vụn, song đao nhanh chóng đâm vào!

Năm người chiến thành một đoàn!

......

Ở phía xa.

Lý Hạo điên cuồng chạy nhưng tốc độ Hồng Ảnh lại rất nhanh, trong chớp mắt đuổi kịp Lý Hạo.

Hắc Báo ở phía sau cũng nhanh chóng vọt tới, liên tục sủa điên cuồng.

Sủa điên cuồng về phía Hồng Ảnh!

Lúc này Lý Hạo dừng bước, nhìn bốn phía, lại nhìn Hắc Báo đang đuổi theo, có chút bất đắc dĩ, mày sủa cái gì, tao thấy mà!

Mấu chốt là mày sủa cũng vô dụng, Hồng Ảnh lại không thể bị thương được.

Tay hắn nắm Ngọc Kiếm trên ngực, có chút khẩn trương.

Lý Hạo không biết rốt cuộc có tác dụng hay không, nếu là Ngọc Kiếm cũng không có cách nào đánh chết Hồng Ảnh... Vậy chỉ có thể chờ lão sư đến cứu mạng sao?

Hình như Hồng Ảnh không có ý thức gì, chỉ biết nhận chỉ thị.

Giờ phút này, thấy Lý Hạo dừng lại, Hồng Ảnh nhanh chóng tới gần Lý Hạo.

Lý Hạo tóc gáy dựng lên!

Hắn không có tránh né, có lẽ lần này Hồng Ảnh là thứ khó chơi nhất, so với những siêu năng giả còn khó chơi hơn.

Không giết chết Hồng Ảnh, chỉ sợ lần này thật đúng là có chút phiền toái.

“Gâu gâu gâu!”

Hắc Báo lại sủa điên cuồng.

Lý Hạo bất chấp Hắc Báo, hắn lấy Ngọc Kiếm trên dây chuyền xuống, hai đầu ngón tay nắm chặt, mũi kiếm nhắm ngay Hồng Ảnh.

Có thể giết chết Hồng Ảnh hay không... Chỉ cần nhìn vào lúc này!

Lúc trước đồ chơi này thiêu chết bạn tốt của mình, tuy rằng không biết có phải là cùng một người hay không, nhưng Hồng Ảnh đều nên giết!

Ngay khi Hồng Ảnh áp sát mình, Lý Hạo cắn răng đâm xuống một kiếm!

“......”

Yên tĩnh như chết!

Dường như Hồng Ảnh không bị tổn thương, không có tác dụng.

Lý Hạo cả kinh!

Vô dụng?

Không thể nào!

Mấy lần trước, hình như Ngọc Kiếm đều muốn động thủ rồi, làm sao có thể vô dụng?

Nhưng sự thật chính là như thế, một kiếm đâm ra, xuyên qua Hồng Ảnh, căn bản không có bất kỳ tác dụng gì.

“Không đúng... Vẫn còn trong trạng thái phong ấn?”

“Huyết mạch... Giải niêm phong?”

Hắn nghĩ đến lời nói của lão sư ngày đó, hẳn là Ngọc Kiếm bị phong ấn, muốn giải phong, hoặc là lấy kiếm chọc vào tim mình, lấy máu của tim, nếu không thì huyết mạch sôi trào tới cấp độ nào đó, có lẽ có thể giải phong Ngọc Kiếm.

Giờ khắc này, khí huyết của Lý Hạo sôi trào!

Hắn chỉ là Trảm Thập cảnh, cho dù sôi trào cũng không bằng Lưu Long, có thể trực tiếp bức lui Hồng Ảnh.

Nhưng giờ phút này khí huyết sôi trào, Lý Hạo dường như cảm nhận được một chút đặc thù, Ngọc Kiếm ở trong tay, hình như hơi rung động một chút.

“Giết!”

Lý Hạo buồn bực quát một tiếng, lại đâm ra một kiếm!

Lần này, có cảm giác!