TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 150: Song tu (2)

Lão lại nói: “Đương nhiên, bây giờ em trong tình hình này……Ta không thể hiểu rõ được em đang hấp thụ cái chất gì nữa, mạch máu trong cơ thể gần như đông đặc lại rồi, toàn bộ là năng lượng, cũng không phải là thần bí năng.”

Lý Hạo suy nghĩ một chút, mở lời giải thích: “Đó là thứ cấp độ tinh thần mà em đã nói, nó tiến vào bên trong cơ thể em, bị cây kiếm của em làm bị thương, sau đó liền có nguồn năng lượng lớn tuôn vào cơ thể của em, kết hợp với năng lượng của ngọc kiếm, hình thành một luồng năng lượng đặc biệt……Trước đây em cũng từng hấp thụ qua, chỉ là hấp thụ quá ít, hiệu quả tăng cường máu rất mạnh mẽ, trái lại không giống như bây giờ, hấp thụ quá nhiều, có chút bội thực!”

“Nhất định rồi!”

Viên Thạc gật đầu: “Tố chất cơ thể của em rất tốt, ta hiểu rõ, ở Trảm Thập cảnh xem như là không yếu, nhưng năng lượng em hút……e rằng đều sẽ vượt qua cấp độ Đấu Thiên! Nhiều quá thì sẽ không thể chống đỡ giúp, có liên quan với năng lượng của ngọc kiếm! Trung hòa được sức mạnh, nhưng cũng khiến em rơi vào tình thế khó xử như lúc này.”

Lý Hạo cũng thử tiếp tục tiêu hóa năng lượng, nhưng lại phát hiện bản thân bất lực, không thể làm gì được, thực sự giống như bị hóa đá!

Vậy phải làm thế nào đây?

Viên Thạc lúc này vết thương đã hồi phục rất nhiều, nhìn thấy Lý Hạo đang thử hấp thụ nó, lão lắc đầu góp ý: “Em đã vô thức hấp thụ năng lượng trong giấc ngủ, em đã hút quá nhiều rồi, bây giờ nó đã đông cứng lại! Chỉ dựa vào mình em, e rằng sẽ khó hấp thụ nó!”

Lý Hạo cau mày.

Hắn nhìn về phía lão sư, hắn cảm thấy lão sư sẽ có biện pháp.

Trong con mắt của hắn thì Viên Thạc, gần như là người biết tất cả mọi thứ, tuy rằng nói như vậy có chút đánh giá quá cao lão sư rồi, có thể từ trước đến nay, đều là như vậy, chuyện mà Lý Hạo chưa rõ, thì dường sư lão sư đều có thể giải đáp.

Nói ra bất kì vấn đề nào, lão sư cũng có thể giải quyết.

Viên Thạc tiếp tục nói: “Tiếp theo, tôi không biết liệu em có gặp những rắc rối lớn hơn không…Nhưng em là hậu duệ duy nhất của Bát Đại Gia của Ngân Thành, tổ chức Hồng Nguyệt đã không thể đạt được mục tiêu của mình, cộng thêm cái chết của cường giả cấp độ Tam Dương, e rằng sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng!”

“Tất nhiên, bởi vì có ta ở đây, bọn chúng hiện tại sẽ dò la không được tình trạng, cũng không dám tùy tiện ra tay……Huống hồ, lần này ta đã thủ tiêu cường giả cấp độ Tam Dương, đối phương lại tới, e rằng vượt quá cả Tam Dương, suy cho cùng Tuần Dạ Nhân vẫn tồn tại, còn là chính thống, ta vẫn còn trên danh nghĩa hợp tác với Tuần Dạ Nhân……Dù sao trong thời gian ngắn, nên không dám không suy nghĩ kỹ càng mà ra tay.”

Viên Thạc nói điều này, một mặt hy vọng Lý Hạo sẽ hiểu rằng vấn đề của hắn vẫn chưa được giải quyết.

Một mặt cũng động viên rằng vấn đề là không lớn, tạm thời sẽ không có chuyện gì, tuy là Tuần Dạ Nhận thể hiện vẻ yếu ớt, nhưng chỉ cần cố thủ, Hồng Nguyệt cũng không dám hành động một cách tùy tiện, trừ phi huy động toàn bộ lực lượng, vậy khi đó chính là đại quyết chiến rồi, ánh Hồng Nguyệt cũng không có sự quyết đoán đó.

“Đối với vấn đề của em, muốn giải quyết cũng dễ dàng thôi.”

Lý Hạo hai mắt sáng lên, liền biết lão sư có biện pháp rồi.

“Hai biện pháp!”

Viên Thạc chìa ra hai ngón tay, mỉm cười thì thào: “Cách thứ nhất, cắt thịt bỏ máu!”

“……”

Lý Hạo ngượng ngùng, cái này……đương nhiên, nếu như hết cách có thể giải quyết vấn đề, vậy cũng không phải là không được, nhưng cắt thịt bỏ máu…..nghe mà thấy đau khổ.

“Cách thứ hai, song tu!”

“Hả?”

Lý Hạo cũng không phải hoàn toàn không hiểu, vừa nghe lời này, tức khắc kỳ quái hỏi: “Tìm một nữ nhân sao lão sư?”

“Cút!”

Viên Thạc tức giận quát: “Đừng cứ đề cập tới song tu là nghĩ ngay đến những điều không đứng đắn! Tuổi trẻ thiếu nghiêm túc, nghĩ cái gì mà nữ nhân! Song tu, chỉ là một loại phương thức tu luyện, đừng có mà mơ đẹp như thế! Là đang nói cùng với ta……”

Lý Hạo há to miệng ra!

Viên Thạc cười hehe nói: “Làm sao vậy? Không vui sao? Cho lão sư của em chiếm tiện nghi thì thế nào? Tiểu tử nhà em hấp thụ năng lượng quá nhiều rồi, không tiêu hao được, người bình thường sẽ không có biện pháp để giải quyết, chúng ta cùng luyện một bí thuật, căn bản chính là Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, cùng song tu thì với sức lực của ta, có thể giúp em tiêu hao hơn nửa nguồn năng lượng này……Đương nhiên, lời nói như thế này, em sẽ thiệt thòi, em thật không dễ dàng gì khi hấp thụ năng lượng, liền bị ta cướp đi quá nửa!”

“Kỳ thực vẫn còn một biện pháp khác……”

Viên Thạc chậm rãi thong dong phân trần: “Biện pháp thứ ba, đó là chờ! Mài mòn hấp thụ từng chút, với tình trạng của em, ta cảm thấy trong vòng một hai năm sẽ có thể hấp thụ xong, hấp thụ xong rồi, em có thể sẽ trở thành Phá Bách đỉnh phong, thậm chí là Đấu Thiên……Đương nhiên, hy vọng không lớn, Đấu Thiên chủ yếu là thần ý, còn cái này chỉ là cung cấp năng lượng, nhưng mà Phá Bách đỉnh phong là chắc chắn 100%!”

Chỉ cần Lý Hạo bằng lòng chờ đợi, trong một hai năm thì hắn có thể hấp thụ xong nguồn năng lượng này, trở thành võ Phá Bách đỉnh phong, tốc độ như vậy, vô số người ước ao đều ước ao không nổi.

Thời gian, thực sự không quá dài.

Nhưng lần đầu tiên Viên Thạc đã không nói điều này, bởi vì Viên Thạc biết được, tên nhóc này Lý Hạo, thực sự không hẳn phải đợi lâu như vậy mới yên tâm.

Năng lượng hấp thụ không được, mạch máu đông đặc, Lý Hạo cho dù có thể duy trì không chết được, một hai năm này, e rằng phải nằm yên trên giường như một bệnh nhân.

“Nếu bây giờ em và ta song tu, ta sẽ hấp thụ phần lớn năng lượng, em chỉ có thể hấp thụ một phần nhỏ, tuy rằng có thể thăng cấp không ít, nhưng mà……Trảm Thập cảnh đỉnh phong là dễ dàng, Phá Bách……độ khó lớn hơn!”

Viên Thạc cười tít mắt nhìn hắn: “Nói đi, em muốn như thế nào?”

“Còn nữa, ta quên nói, cách thứ nhất cắt thịt chảy máu, dư giả năng lượng, thực ra cũng có thể hấp thụ một phần, không biết chừng so với việc cùng ta song tu sẽ hấp thụ được nhiều hơn, có lẽ có thể tấn cấp lên cấp độ Phá Bách!”

Với ba lựa chọn, song tu, Lý Hạo thu được lợi ích có lẽ là nhỏ nhất.

Bởi vì Viên Thạc quá mạnh!

Lão tham dự vào, năng lượng phần lớn đều bị lão hấp thụ mất.

Lý Hạo suy nghĩ một chút: “Lão sư, có thể lựa chọn cách thứ tư không?”

“Hử?”

Ở đâu ra cách thứ tư?

Viên Thạc nhìn hắn, có chút nghi ngờ, so với ta thì nhóc này nhiều mánh khóe nhỉ?

Lý Hạo ngượng ngùng đáp: “Em nhớ ra rồi, lão sư người từng nói rằng em có một vị sư tỷ, hiện tại ở Bạch Vân Thành, cô ấy có biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật không? Nếu không……”

“Cút!”

Viên Thạc cạn lời rồi!

Mơ đẹp thế ư!

Hơn nữa, thời gian này đi đâu để tìm sư tỷ của em, không biết có bao nhiêu người đang nhòm ngó chúng ta đây, nói khẽ một chút, trước tiên chữa lành vết thương, còn sư tỷ……

Nghĩ đến đây, Viên Thạc sờ lên cái cằm không có râu của mình: “Sư tỷ của em, em đừng nghĩ ngợi gì nữa! Vả lại, sư tỷ của em cũng 30 tuổi rồi, hoa tàn ít bướm, em còn trẻ như vậy, em thực là mặn chay không kén!”

“……”