Mặc dù y ở trong mắt của người ngoài, là một thiên tài, rất có thiên phú, lại thêm gia giáo tốt, là quân tử khiêm tốn, từ nhỏ đã quen nghe lời người khác nịnh nọt, đột nhiên gia gia nói với y, đến Ma Võ không phải vì bất cứ gì khác, mà chỉ để học tập người kia, tiếp xúc người kia… tiếp xúc với tên thiếu niên lỗ mãng đó!
Trong lòng của Trương An không vui, nhưng ở trước mặt gia gia cũng không dám nhiều lời.
Vốn dĩ, y cũng không muốn đến Ma Võ mà muốn đi Kinh Đô Võ Đại.
Kinh Đô Võ Đại mặc dù nổi danh như Ma Đô Võ Đại, nhưng Kinh Đô Võ Đại đã đi ra rất nhiều cường giả… mặc dù hai năm nay, danh tiếng của Ma Võ càng lớn, nhưng chỉ do tên Phương Bình kia, học ở Ma Võ, quấy động phong vân… y càng muốn đi Kinh Võ hơn, sâu trong nội tâm, kỳ thực cũng có một chút ý nghĩ, ta đến Kinh Võ, cũng có thể quấy động phong vân như vậy, để Kinh Võ lần nữa ngang bằng Ma Võ.
Thêu hoa trên gấm không bằng đưa than trong ngày tuyết rơi.