Bằng không, Lý Hạo tìm Lưu Long, hẳn Lưu Long cũng nguyện ý giúp hắn đổi, cho dù chỉ có thể đổi một lần, cho dù chỉ có duy nhất một cơ hội, hẳn là Lưu Long cũng sẽ không quan tâm.
Lý Hạo gật đầu.
Thiệt thòi sao?
Không lỗ đâu, hơn nữa, hắn cũng không tìm được người thích hợp để đổi, về phần tìm Lưu Long, Lưu Long vừa tiến vào Đấu Thiên. tuy rằng Lý Hạo không biết cơ hội đổi như vậy rốt cuộc có quan trọng hay không, nhưng kế tiếp đội trưởng có lẽ cần cơ hội như vậy.
Bởi vì tiếp theo, họ sẽ đi đến di tích, nếu có thu hoạch, chắc chắn vẫn cần cơ hội này.
“Ngươi cũng đừng tìm lão đại đi đổi, ngươi có đường của mình, vậy thì tự mình giải quyết đi!”
Vương Minh gật gật đầu, y nói chuyện như vậy, vốn cũng không định để Lưu Long làm giúp y.
......
Hai người tiếp tục đi xuống cầu thang.
Lý Hạo thấy y còn đi theo, lần này thật sự rất bất ngờ, ta đã nói xong rồi, ngươi muốn đổi thì đổi, còn đi theo ta làm gì?
“Ngươi...”
“Đi xem, ngươi và Bộ trưởng Lưu luận bàn như thế nào, có thể xem được không?”
Vương Minh giải thích: “Gần đây không phải ta cũng đang học Ngũ Cầm Thuật sao?? Nhưng lão sư cho một cuốn sách, còn lại cũng không có gì thêm, ta cũng ngại hỏi, chỉ có thể tự mình mò mẫm. lúc thì cảm thấy có tiến bộ, lúc lại cảm thấy không có tiến bộ ... Lý Hạo, lúc ngươi luận bàn, ta xem một chút được không?”
Bây giờ y cũng có hứng thú với võ sư nhất đạo.
Gần đây đích xác đang nghiên cứu Ngũ Cầm Thuật, đáng tiếc, lúc trước Viên Thạc chỉ cho bọn họ bí thuật, cộng thêm hô hấp pháp bình thường, y cảm giác không có tiến bộ gì.
“Gần đây ta sử dụng Ngũ Cầm Thuật tương đối ít.”
Lý Hạo nói thật, gần đây hắn chủ yếu cảm ngộ thế và kiếm, luận bàn cũng không phải lấy Ngũ Cầm Thuật làm chủ.
“Được rồi, không tiện nhìn thì thôi không nhìn, còn thần thần bí bí... Lần sau ta luận bàn với mọi người, tùy ngươi nhìn!”
Lý Hạo cười cười, không nói gì.
Mấy ngày nay, hắn có thể sẽ tiến vào đại viên mãn, hơn nữa, khiêm tốn một chút cũng tốt, hiện tại quá nhiều người biết, tuy rằng Vương Minh làm người không tệ, nhưng dù sao cũng có liên quan đến Bạch Nguyệt thành quá nhiều.
Tiết lộ bí mật thì không tốt...
Mấu chốt là, miệng của tên này quá lớn, toàn nói thẳng, có vẻ hơi đơn thuần.
Hỏi gì nói nấy!
Lý Hạo hỏi rất nhiều thứ, kỳ thật đều là cơ mật, tên này cứ một mạch mà nói ra, nếu hắn là Hầu Tiêu Trần, đối với loại người như Vương Minh, có khi một chữ cũng không tiết lộ, nghiêm cấm y nói chuyện!
Ngay cả Nguyên Thần Binh, tên này cũng có thể nói rõ ràng, còn may là không biết tình huống cụ thể, nếu không, Lý Hạo tin, hỏi thì y cũng sẽ nói.
......
Lý Hạo và Vương Minh mỗi người đi một ngã.
Vương Minh quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Hạo tiến vào tầng hầm, bĩu môi, bỗng nhiên nở nụ cười: “Nghĩ ta khờ lắm ấy, khá lắm, chắc là sắp tiến vào Phá Bách trung kỳ, thật đáng sợ!”
Y dương dương tự đắc!
Ta đoán chắc chắn không sai, Lý Hạo, còn muốn giấu ta.
Thật vui!
Không bao lâu, trên đường gặp Lý Mộng, Vương Minh cảm khái nói: “Lý Mộng, cố lên nha, ngươi còn không tiến vào Bán Nguyệt cảnh, Lý Hạo ắt vượt qua ngươi, hình như hắn đã tiến vào Phá Bách trung kỳ!”
Trong lòng Lý Mộng căng thẳng, nhanh như vậy?
Nhìn bánh bao vừa mua trong tay, cảm thấy không còn ngon nữa.
Không bao lâu, tin tức Lý Hạo có thể tiến vào Phá Bách trung kỳ, ngay trong nhóm ba người ở Bạch Nguyệt Thành truyền ra, Hồ Hạo cũng biết, trong lúc nhất thời cũng rất khẩn trương.
Lý Hạo đoán không sai, Vương Minh, y cảm thấy đối phương là người tốt, y dám nói.
Ngay cả khi suy đoán, y cũng dám nói.
......
Cùng lúc.
Tầng hầm.
Lưu Long hít sâu một hơi, nhìn về phía Lý Hạo: “Ta cảm thấy, cậu đã gần đủ đô rồi! Hôm nay, ta sẽ khác với trước đây, chủ yếu sử dụng thế! Thế, cậu cũng hiểu, lúc trước ta chỉ đơn giản dùng một chút, vẫn chưa chân chính vận dụng thần ý để áp bách cậu, nhưng bây giờ cậu còn kém một bước là tới cửa... Khả năng khôi phục của cậu rất biến thái, cho dù bị ta đả thương, cũng không cần quá lo lắng.”
Mấy ngày nay, y cũng phát hiện ra chỗ biến thái của Lý Hạo.
Đã như vậy, y cảm thấy nên kích thích Lý Hạo hơn nữa.
Thậm chí còn để Lý Hạo trải nghiệm một chút, cái gì là sinh tử chân chính.
Viên Thạc nói không sai, có đôi khi Lưu Long thật sự dám xuống tay.
Lý Hạo ngược lại không sao, gật đầu: “Lão đại, đến đây, tôi cũng muốn xem một chút, chỗ cường đại chân chính của Đấu Thiên! Dù sao sau khi tôi tiến vào viên mãn, có thể tùy thời gặp phải cường giả cấp độ Đấu Thiên hoặc cấp độ Nhật Diệu, cảm thụ trước một chút thực lực khi bọn họ toàn lực ứng phó, cũng để sau này biết ứng phó như thế nào....”
“Được!”
Dứt lời, trong nháy mắt Lý Hạo cảm nhận được sự nặng nề.
Thân thể lập tức bị ép xuống một khúc!
Khoảnh khắc này, Lưu Long thực sự không giữ lại gì nữa.
Ngoại trừ Cửu Đoán Kình còn chưa sử dụng.
Không có cửu điệp, nếu dùng, đó không phải là Đấu Thiên bình thường, mà đó là lực công kích mạnh nhất mà y tin rằng có thể công phá phòng ngự của Tam Dương.
Thần ý triển lộ!
Trong nháy mắt, trong tay Lưu Long xuất hiện một cái búa nhỏ, nó như vượt qua chông gai, trong nháy mắt, lấy thế đại địa bổ tới Lý Hạo.
Vài ngày trước, khi họ giao thủ, nắm đấm của Lưu Long bị thương nhiều lần, sau đó hai người quyết định, hay là sử dụng vũ khí, có vẻ tốt hơn một chút.
Lúc này, y bổ ra một búa.
Bịch một tiếng, mặt đất dường như nứt ra.
Giờ khắc này, Lý Hạo thật sự cảm nhận được sự cường đại của Đấu Thiên, mưa gió phiêu diêu.
Hắn hét lên, một lần nữa dập lên mặt đất.
Ầm ầm!
Tầng hầm đang rung động, mặt đất vốn đã bị nứt từ lâu, giờ phút này, trực tiếp sụp đổ.
Đạp xuống một cước, Lý Hạo cầm trường kiếm trong tay, đây là Viên Thạc tặng cho hắn, tuy không phải vật phẩm siêu phàm, nhưng cũng mạnh hơn trường kiếm bình thường trước đó rất nhiều.
Lý Hạo chém ra một kiếm!
Kiếm va chạm với búa!
Phanh, lúc này, không còn là cân sức ngang tài nữa, Lý Hạo cảm nhận được một cỗ cự lực áp bách toàn bộ thân thể của mình, trong nháy mắt, trường kiếm bị cự phủ đánh bay.
Lòng bàn tay trầy xước.
Lý Hạo thậm chí không thể hoàn hồn, lưỡi búa đã bổ vào đầu hắn.
Lý Hạo vội vàng lùi lại, nhưng giờ phút này lại cảm nhận được, sóng lớn vờn quanh giống như khóa chặt hắn.
Búa của Lưu Long, ngay lập tức sẽ rơi xuống.