TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 314: Vô Ảnh Kiếm (6)

Vương Minh mỉm cười, sở dĩ gã muốn đi, một mặt là vì thám hiểm, không chừng sẽ có không ít chỗ tốt.

Một mặt khác cũng là vì biết sức mạnh của Lưu Long Viên Thạc, cảm thấy nên đi theo bọn họ, Lý Hạo cũng không sợ chết, gã càng không sợ, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

Vả lại, lần này không chừng là cơ hội rạng danh thiên hạ của Vương Minh gã!

Tuần Dạ Nhân muốn nổi danh, vậy cũng phải đánh ra danh tiếng!

Lần này, nếu gã có thể tiến vào Nhật Diệu, xử lý một Nhật Diệu, vậy gã có thể dương danh trong lĩnh vực siêu năng, gã còn trẻ, mới 20 tuổi, 20 tuổi có thể chém Nhật Diệu, Vương Minh gã cũng coi như một cao thủ tại Ngân Nguyệt!

"Lão đại!"

Bọn Ngô Siêu có chút không cam tâm.

Bọn họ cũng muốn đi, tiểu đội Liệp Ma từ trước đến nay đều cùng nhau hành động.

Lưu Long trầm giọng nói: "Siêng năng tu luyện! Thời gian chúng ta đi, tốt nhất các ngươi đều có tiến bộ, ta trở về sẽ khảo sát các ngươi. Muốn đánh nhau phải không, muốn giết người, cơ hội còn nhiều, sau khi thăm dò lần này kết thúc, không chừng sẽ khai chiến với 3 tổ chức lớn, sau này còn rất nhiều cơ hội!"

Lời này vừa nói ra, Hách Liên Xuyên hơi biến sắc, lời này... đúng, thật có khả năng này.

Hách Liên Xuyên lại tiếp tục suy tư, 4 người, Lưu Long cùng Vương Minh thực lực đủ rồi, Lý Hạo là Viên Thạc muốn dẫn đi, chuyện này cũng không có vấn đề.

Mấu chốt là Liễu Diễm...

Cân nhắc đến khả năng nàng nôn nóng muốn báo thù, nếu không cho nàng đi, nàng lại lén lút chạy tới, có lẽ càng phiền toái, và nguy hiểm hơn.

Nghĩ xong, Hách Liên Xuyên gật đầu: "Vậy thì bọn ngươi có 4 người! Lý Mộng và Hồ Hạo vốn bảo vệ Viên giáo sư, nhưng giờ lão đã có thực lực tự vệ, vả lại lần này 3 tổ chức lớn có thể huy động rất nhiều cường giả, thực lực cao hơn dự tính lúc trước nhiều, cho nên các ngươi cũng không cần đi!"

"Ngày 28 chính thức tiến vào di tích! Cho nên nếu các ngươi đến trước ngày 28, ta sẽ không tới đón các ngươi."

Y ở bên kia còn có việc, phải tìm cách tra rõ các tổ chức lớn lần này huy động bao nhiêu cường giả.

Lưu Long gật đầu: "Hách bộ, ta sẽ dẫn người chạy đến đúng giờ!"

"Vậy không nói nhiều..."

Nói xong, y ném một cái bình nhỏ cho Vương Minh: "Vương Minh, nghĩ cho kỹ rồi hẵng dùng, giá cả không rẻ, chủ yếu có hiệu quả đối với võ sư, nếu cảm thấy không có nắm chắc, vậy cứ bán cho Lưu Long!"

Dứt lời, y nhanh chóng rời đi.

...

Chờ Hách Liên Xuyên vừa đi, Trần Kiên có chút không cam tâm: "Lão đại, vì sao không mang theo chúng ta?"

Lưu Long nhíu mày: "Cũng không phải ta quyết định! Lần này chủ yếu là Bạch Nguyệt thành bên kia làm chủ, còn có, các ngươi cảm thấy Ngân Thành hiện tại rất an toàn sao? Đều đi, ai sẽ bảo vệ Ngân Thành?"

"Thế nhưng…”

"Không có nhưng là!"

Lưu Long ngắt lời, vừa nhìn về phía mấy người khác: "Lần này, có rất nhiều kẻ đang nhìn chằm chằm Ngân Thành, có lẽ chúng ta còn chưa ra khỏi di tích, Ngân Nguyệt sẽ loạn! Còn nữa, rất nhiều cường giả tiến vào di tích, ta cùng Viên lão đều đi, cũng phải canh chừng có người trà trộn vào Ngân Thành, Ngân Thành cũng không an toàn."

Vương Minh không hứng thú nghe cuộc nói chuyện của bọn họ.

Gã vội vàng lôi kéo Lý Hạo, nhỏ giọng nói: "Lý Hạo, đồ vật ta đã tới tay, ngươi xem có phải hay không... cái kia..."

Lý Hạo thấy dáng vẻ vội vàng của gã, bèn bật cười, suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Tốt, đêm nay ngươi đến nhà của lão sư ta, ta giúp ngươi hấp thu Huyết Thần Tử..."

Rồi nói tiếp: "Huyết Thần Tử trước cho ta, ta muốn trở về chuẩn bị một chút."

"A?"

Cho ngươi?

Vương Minh có chút lo lắng, ngươi sẽ không nuốt riêng chứ?

Lý Hạo thản nhiên nhìn gã, rất lâu Vương Minh mới thấp thỏm giao Huyết Thần Tử cho hắn, có chút bất an nói: "Vậy... cũng đừng làm hư."

Lý Hạo cười cười, lười nhác nói tiếp.

Hắn cũng có lo nghĩ của mình, mình tới Phá Bách viên mãn, thật ra không quá cần viên Huyết Thần Tử này, trước mắt hắn càng cần nắm vững thế hơn, bước vào Đấu Thiên.

Tuy nhiên, Huyết Thần Tử có hiệu quả tốt hơn với võ sư.

Thật ra Lý Hạo muốn giao viên Huyết Thần Tử này cho Liễu Diễm dùng, nàng rất có thể bước vào hậu kỳ, hoặc là nói gần như không khó bước vào hậu kỳ, chỉ có điều Liễu Diễm không dễ nắm giữ.

Liễu Diễm muốn đi di tích, chuyện này rất nguy hiểm.

Về phần Vương Minh, Lý Hạo nghĩ lợi dụng kiếm năng, rút ra một chút thần bí năng Kim hệ, phối hợp thêm kiếm năng, dễ hấp thu tiêu hóa, có lẽ cũng có thể giúp gã bước vào Nhật Diệu, mà hiệu quả có thể còn tốt hơn so với Huyết Thần Tử.

Huyết Thần Tử, đối với việc gia tăng siêu năng, không mạnh như trong tưởng tượng.

Lý Hạo cần bỏ ra một số thần bí năng Kim hệ, và cả không ít kiếm năng, hoàn toàn là một cuộc mua bán lỗ vốn.

Nhưng Lý Hạo không quan tâm.

Ngày đó hắn gia nhập tiểu đội Liệp Ma, tất cả mọi người không bài xích hắn, dù chỉ coi hắn là mồi nhử, nhưng vào thời khắc quan trọng, tất cả mọi người đều bảo vệ hắn, Liễu Diễm dù bị Phá Bách truy sát, cũng kéo hắn chạy cả đoạn đường.

Lý Hạo đều ghi tạc trong lòng những chuyện này.

Nếu có thể giúp đỡ, thì hắn sẵn lòng giúp đỡ mọi người.

Nếu Vương Minh có thể tiến vào Nhật Diệu, Liễu Diễm có thể đi vào Phá Bách hậu kỳ, vậy lần này thực lực của tiểu đội Ngân Thành, sẽ càng cường đại, càng có nhiều hơn vốn liếng để tự vệ.

Cùng Vương Minh nói vài câu, Lý Hạo tiến tới Liễu Diễm bên kia, nhỏ giọng nói: "Đêm nay đi đến chỗ của lão sư ta..."

Liễu Diễm liếc mắt nhìn hắn, quyến rũ thỏ thẻ: "Không đi nhà ngươi? Đi nhà lão sư ngươi thích hợp sao?"

"..."

Lý Hạo coi như không nghe thấy, nhỏ giọng nói: "Có chỗ tốt!"

Liễu Diễm ngẫm nghĩ, mở miệng nói: "Ngươi cũng đừng nuốt riêng Huyết Thần Tử của Vương Minh! Dù tên đó to mồm nhiều chuyện, ai nấy đều ghét, nhưng gã dùng 200 phương đổi lấy bảo vật, cho dù ngươi cho ta, ta cũng không dám dùng!"

Nàng nghĩ có phải Lý Hạo chuẩn bị nuốt riêng đồ của Vương Minh hay không.

Nếu là vậy, thì nàng cũng không dám nhận.

Dù nàng khát vọng tấn cấp, cũng sẽ không nuốt riêng bảo vật của đồng đội.

Lý Hạo có chút bất ngờ, rõ ràng như vậy sao?

Nhân phẩm ta kém vậy sao?

Vương Minh hoài nghi ta, Liễu Diễm lại lập tức đoán được?

"Không phải, ngươi yên tâm đi, không tin ngươi nhìn xem, trừ phi Vương Minh tấn cấp, nếu không, ta sẽ không nuốt riêng!"

Thì ra, gã tấn cấp thì ngươi sẽ nuốt riêng?

Liễu Diễm nghĩ nghĩ, lại cười lên, thật tấn cấp, vậy còn giữ lại làm gì?

Nghĩ đến cái này, nàng rất tức lẳng lơ gật gật đầu: "Vậy được, đêm nay có cần ngủ lại không? Có cần ta mang theo đồ lót để thay, ngươi thích loại nào?"

"..."

Lý Hạo xoay người chuồn gấp, thiếu phụ thật đáng sợ!