TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 344: Chiến thư (6)

Tiểu nguyệt rất sáng, đều là cường giả cấp độ Nguyệt Minh.

Tiểu thái dương cũng không ít, đều là cấp độ Nhật Diệu.

Thậm chí có mấy vị cũng sắp tiếp cận trình độ của Kiều Phi Long, hiển nhiên là tồn tại Nhật Diệu đỉnh phong, lần này Tuần Dạ Nhân quả thật dốc hết vốn liếng.

Khoảnh khắc tiếp theo, Lý Hạo nhìn về phía một người phụ nữ rất khép nép trong đám đông.

Đúng vậy, một phụ nữ trông hơn 30 tuổi ở cấp độ Nguyệt Minh, bề ngoài xấu xí, đối phương giống những người khác, có vẻ tò mò nhìn về phía bên này, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Lý Hạo.

Lý Hạo cũng nhìn về phía bên này, lập tức dời tầm mắt, dường như có chút ngượng ngùng, nhát gan, lén lút nhìn chung quanh, nhưng trong lòng thầm rủa.

Ai nói Tuần Dạ Nhân chỉ có hai vị Tam Dương?

Ai nói lần này chỉ có một vị Hách Liên Xuyên!

Vậy người phụ nữ này là tình huống gì?

Đây là Tam Dương, hơn nữa còn là Tam Dương rất mạnh, mạnh hơn Kiều Phi Long, thậm chí còn cường đại hơn Hách Liên Xuyên một chút, có thể là tồn tại Tam Dương trung kỳ.

Lừa đảo!

Đều là lừa đảo!

Lý Hạo thầm mắng, tình báo hoàn toàn không chính xác.

Trên thân người phụ này, có lẽ còn có bảo vật cùng loại tấm gương trên thân của Lý Hạo, ẩn giấu khí tức, những người khác dường như thật hề hay biết, ngay cả lão sư cũng không cảm giác được.

Ẩn tàng thật sâu!

Còn nữa... không phải kẻ địch chứ?

Lý Hạo cảm thấy giật mình, chuyện này cũng khó nói.

Chẳng lẽ là người do 3 tổ chức lớn cài vào?

Chuyện này... có nên nói cho Hách Liên Xuyên hay không?

Nhưng nếu là Tuần Dạ Nhân, Hách Liên Xuyên có lẽ cũng không biết, mà là sắp xếp của Hầu Tiêu Trần, vậy mình tiết lộ với Hách Liên Xuyên, có thể gây ra rắc rối gì hay không?

Còn nữa, người khác đều không nhìn thấu, làm sao mà ta biết được, đây cũng là vấn đề.

Giờ Lý Hạo cảm thấy nhức đầu.

Dường như ta đang gặp phải rắc rối!

...

Lúc này, người phụ nữ bị Lý Hạo nhìn qua, nhìn về phía Lý Hạo, không phát hiện dị thường gì, tiếp tục lộ ra ánh mắt hiếu kỳ, cùng những người khác dò xét bọn Viên Thạc.

Đợi đến lúc nhìn thấy Vương Minh, trong lòng hơi sững sờ.

Nhật Diệu!

Vương Minh, nàng biết.

Trước khi đi, giống như mới cấp độ Mãn Nguyệt, lúc này mới có mấy ngày, vượt qua Nguyệt Doanh, trực tiếp tiến vào Nhật Diệu, tốc độ này cũng quá nhanh.

Người phụ nữ nghĩ đến điều này, nhìn thêm mấy lần, rồi không nhìn nữa, nàng quan tâm đến trạng thái của Viên Thạc cùng Lưu Long hơn.

Lưu Long thì không dễ phán đoán, cảm giác khá giống bước vào Đấu Thiên.

Còn như Viên Thạc... thật không nhìn ra cái gì.

Nhưng mơ hồ có cảm giác, Viên Thạc hình như đang rất tức giận!

Một cơn giận bị kiềm chế!

Loại cảm giác như thể núi lửa sắp phun trào, khiến người phụ nữ hơi kinh ngạc, quả nhiên thanh danh này không phải giả!

Viên Thạc rất mạnh.

Nàng đang quan sát, thì Viên Thạc bỗng nhiên nhìn lại nàng, khẽ nhíu mày, ánh mắt có chút lạnh lùng, ánh mắt giống như ánh kiếm, nhíu mày nhìn về phía người phụ nữ, vừa nhìn về phía Hách Liên Xuyên: "Bảo người của ngươi, đừng thăm dò ta, nếu để ta tức giận, ngươi đỡ không được!"

Hách Liên Xuyên sững sờ, có sao?

Y quay đầu nhìn qua, không phát hiện được gì, cau mày nói: "Không cần quan sát lung tung! Điều này rất không lễ phép, quy củ một chút!"

Trước khi y tới, từng dặn dò trước.

Có người thăm dò Viên Thạc sao?

Không cảm nhận được dao động siêu năng, có phải Viên lão đầu cố ý gây chuyện hay không?

Rất có thể!

Y có chút nổi nóng, ta nói ngươi vài câu, ngươi bèn mất kiên nhẫn.

Ỷ lớn tuổi, lại bước vào Đấu Thiên, trảm Tam Dương, hiện tại lại dám xem thường ta.

"Ngày mai không cho phép xuất chiến!"

Y bỏ lại câu này, có chút khó chịu rời đi.

Dù sao không cho phép!

Viên Thạc liếc mắt nhìn y, nở nụ cười, thấp giọng nói với Lưu Long: "Có phải Hách Liên Xuyên nhớ lầm hay không, thật ra ta không phải Tuần Dạ Nhân."

"..."

Lưu Long không phản bác được.

Những người khác cũng nghe được lời này, từng gương mặt kéo căng, có người muốn cười, có người lại nổi nóng.

Mà Hách Liên Xuyên, cũng nghe được lời này, có chút im lặng.

Y cũng lười đáp trả, là nhớ lầm, lúc này mới nhớ ra lão già này không phải Tuần Dạ Nhân.

Đúng, học sinh của lão mới là Tuần Dạ Nhân!

Hách Liên Xuyên lại thầm mắng một trận, đêm nay học sinh tìm ngươi trò chuyện.

Không nghe lời, thì bảo học sinh ngươi cút về nhà!

Còn nữa, phải để Lý Hạo khuyên nhủ, loại chuyện lao đầu vào chỗ chết, tích cực như vậy làm gì?