Hách Liên Xuyên nói xong, lại tiếp lời: "Không cần quá để ý những thứ này, thực ra cũng rất tốt, chỉ cần chúng ta giải quyết xong xâm phạm, vậy Ngân Nguyệt sẽ thái bình! Vương triều không phải không quá quan tâm, không quá ủng hộ, thỉnh thoảng có phái xuống một số tài nguyên siêu năng tới..."
Y còn nói vài câu, để tránh mọi người thất vọng, thậm chí phẫn nộ.
Vậy không tốt.
Huống chi, lần này cũng không phải là lúc thảo luận những vấn đề này, y lại nói: "Mọi người an tâm đi, chớ vội, đợi bộ trưởng tới, mọi phiền phức đều sẽ qua thôi."
Hầu Tiêu Trần.
Nghe bộ trưởng sắp tới, những áp lực, sợ hãi vừa rồi mới có chút giảm bớt.
Người này, cho dù nhiều năm chưa từng ra tay, nhưng Định Hải Thần Châm vẫn trong lòng mọi người, có y rồi, vấn đề đó không còn lớn nữa.
Lý Hạo vẫn lặng lẽ quan sát, thấy biểu cảm bộ dạng này của bọn họ, trong lòng đã tính rồi, Hầu Tiêu Trần đang ở trong Tuần Dạ Nhân, uy danh thực sự rất lớn.
Không biết là sớm đã có tâm ý độc lập, thu phục lòng dân.
Còn nói, thực ra là bảo vệ Ngân Nguyệt, mới hết lần này đến lần khác từ chối chiêu mộ thăng cấp.
Đối với Hầu Tiêu Trần, Lý Hạo không rõ.
Cho nên lời nói của Hầu Tiêu Trần hắn chỉ tin một nửa, còn lại không tin.
Ngân Nguyệt có được như ngày hôm nay, phía trên mặc kệ không hỏi, nguyên nhân cũng do mấy lần Hầu Tiêu Trần không nghe chiếu lệnh, Lý Hạo đang nghĩ đến, bất luận thăng cấp, cũng sẽ không vừa lòng cấp dưới như vậy.
Tướng ở bên ngoài, quân lệnh có chỗ không chịu.
Nghe ra không có vấn đề, nhưng Trung Bộ đang đứng ở thời kỳ đại chiến, đại tướng biên cương không muốn quay về Trung Bộ tận trung, điều này trong mắt cấp cao ở Trung Bộ, không giống với phản loạn.
Đương nhiên, mọi người đều biết việc này là có lý do riêng.
Lý Hạo không quá rõ nội tình trong đó, cho nên hắn chỉ lựa chọn đứng ngoài quan sát.
Mọi người trao đổi một lúc, cũng không có quá nhiều cách hay, chỉ có thể lựa chọn chờ đợi, chờ Hầu Tiêu Trần đến.
...
Chờ đợi cũng khá lâu rồi.
Hầu Tiêu Trần vẫn chưa tới.
Một luồng khí ngập trời bay lên, trong doanh trại, Hách Liên Xuyên khẽ nhíu mày, nhanh chóng ra khỏi lều.
Xa xa, một quang ảnh màu tím lóe lên rồi biến mất, lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Sắc mặt Hách Liên Xuyên nghiêm trọng.
"Tử Nguyệt!"
Thủ lĩnh Hồng Nguyệt cao nhất tại Ngân Nguyệt, Tử Nguyệt!
Tử Nguyệt cũng không đeo mặt lạ quỷ, thoạt nhìn là một nữ nhân tuổi không quá lớn, nhiều nhất cũng chỉ 30 tuổi, đôi mắt lộ ra màu tím, bên ngoài cơ thể, mơ hồ có lực lượng sấm sét lập lòe.
Cường giả lôi hệ.
Cô ta cũng không nhiều lời, liếc nhìn đám người một cái, thấy Lý Hạo đằng sau, ngữ khí tương đối bình tĩnh: "Giao Lý Hạo ra, Hách Liên Xuyên, ngươi biết nguyên nhân rồi đó!"
Sư phụ Lý Hạo, giết sạch người của bọn họ.
Bây giờ Viên lão chạy rồi, bất luận như thế nào, Tử Nguyệt muốn cường giả Trung Bộ sắp đến nói rõ một lời.
Giọng cô ta bình tĩnh, nhưng lại ẩn chứa sự phẫn nộ lôi đình: "Ta không muốn vạch mặt Tuần Dạ Nhân các người bây giờ, không có nghĩa là các ngươi có thể bao che người Ngũ Cầm Môn!"
Hách Liên Xuyên thầm chửi trong bụng!
Bộ trưởng đâu?
Sao còn chưa tới?
Tử Nguyệt rất mạnh, thậm chí có khi đã vượt qua Tôn Nhất Phi.
Hồng Nguyệt có bảy nhân vật cấp độ thủ lĩnh, màu đỏ cam lục xanh lam tím, Hồng Nguyệt dĩ nhiên là Ánh Hồng Nguyệt, Tử Nguyệt bài vị thứ 7, chưa chắc đã thể hiện được thực lực, dẫu sao đây cũng không phải là đời Từ Nguyệt thứ nhất.
Nhưng địa vị, lại là cao nhất.
Điều này cũng có nghĩa, Hồng Nguyệt vẫn rất coi trọng Ngân Nguyệt.
Không chỉ Hồng Nguyệt, những tổ chức khác cũng giống như vậy.
Mấu chốt ở chỗ, rất nhiều cường giả là từ võ lâm Ngân Nguyệt mà ra... Đương nhiên, đây là lý do lúc trước, bây giờ xem ra, có thể cũng có chút quan hệ với Bát Đại Gia.
Cho dù Hách Liên Xuyên biết rõ, mình không phải là đối thủ của người này, dù có thêm Hỏa Phượng Thương cũng không phải, vì Tử Nguyệt tất nhiên có Nguyên Thần Binh trong tay!
Nguyên Thần Binh không được xem là nhiều, nhưng ở một số hành tỉnh, ít nhiều cũng có vài cái.
Nguyên Thần Binh cũng có phân chia mạnh yếu, có một vài Nguyên Thần Binh có hiệu quả đặc biệt, ví dụ như cái đang bị Trung Bộ chiếm đoạt kia, Nguyên Thần Binh thuộc tính công kích, giá trị lại thấp hơn một chút, Tử Nguyệt là nhân vật trọng yếu như vậy, tất nhiên là có!
"Tử Nguyệt!"
Hách Liên Xuyên trầm giọng nói: "Có giao Lý Hạo hay không, chờ bộ trưởng đến rồi nói tiếp! Ta không làm chủ được, ngươi cũng đừng tự quyết định, nếu không khi bộ trưởng đến, Hồng Nguyệt và Tuần Dạ Nhân thế nào cũng khai chiến!"
Tử Nguyệt lạnh lùng nhìn y: "Khai chiến thì sao? Ngươi đang uy hiếp ta? Bây giờ, Hạo Không đã chết, Đoạn Thiên đã chết, Tôn Nhất Phi đã chết... Nếu không mang Lý Hạo đi, ta làm sao có thể bàn giao? Nếu như thế nào cũng phiền phức... Vậy làm loạn hơn chút cũng tốt!"
Dứt lời, cô ta dùng tay chộp lấy Lý Hạo!
Một bàn tay, sấm sét như ngục thất!
Một tay che trời là bình thường, trong nháy mắt, mang đến cho mọi người áp lực vô cùng lớn.
Nữ nhân này, rõ ràng động thủ thật rồi.