Dù chưa nhìn thấy binh sĩ ra tay, nhưng... chỉ cần nhìn vào tốc độ, cũng biết những binh lính này không chỉ để trưng cho đẹp.
Lưu Long không ngừng kêu khổ, sau đó chuyển vấn đề khó cho Lý Hạo: "Ngươi nói xem phải làm sao giờ? Ngươi không phải học viên hệ thăm dò cổ văn minh sao? Gặp được loại tình huống này, ngươi phải rõ ràng hơn ta mới đúng?"
"..."
Lý Hạo không cãi được.
Nói có lý!
Thế nhưng... nhưng ta cũng chưa từng gặp di tích có binh sĩ, cổ viện cũng chưa từng dạy.
Chỉ được dạy những thứ như định phương vị, xem phong thủy, phân biệt tính xác thực của di tích cổ, tìm nguồn nước...
Nếu lão sư có ở đây thì tốt rồi!
Lý Hạo rất nhớ lão sư.
Lão sư ở đây, chỉ cần nghe lão sư là được, hắn còn quá trẻ, quá non, kiến thức quá ít, lúc này thực sự có chút hoảng hốt.
Nhưng nghe những gì Lưu Long nói...
Lý Hạo vẫn quyết định tự mình đưa ra quyết định.
Đội trưởng nói không sai, ta bước ra từ cổ viện, lão sư ta là chuyên gia thăm dò, ta có thể để lão sư mất mặt sao?
Lão sư đi rồi, thì ta không thể trưởng thành?
Một lát sau, Lý Hạo bỗng móc ra một thứ giống như cái đĩa nhỏ từ trong ngực, dưới ánh mắt bối rối của Liễu Diễm và Lưu Long, cầm cái đĩa đó mà nghịch ngợm một hồi.
Tiếp theo, Lý Hạo nhổ một sợi tóc, đặt vào đĩa và thổi.
Trong nháy mắt, sợi tóc xoay tròn trên đĩa.
Dần dần, tóc ngừng lại.
Mà phương hướng hai đầu, vừa vặn hướng về hai đầu hẻm, Lưu Long hình như đã nhìn ra, Lý đang định vị, phán đoán phương hướng tiến lên, nhưng... hướng về phía hai đầu hẻm, đây không phải toi công chơi đùa sao?
Lý Hạo cẩn thận quan sát, nhỏ giọng nói: "Đi, đi từ phía sau, không thể đi phía trước!"
"Vì cái gì?"
Liễu Diễm nhỏ giọng hỏi, Lý Hạo thấp giọng nói: "Đây là Lực Trường Vấn Lộ Pháp, chân tóc hướng về nội thành, chứng tỏ nội thành có trường lực mạnh hơn, nguy hiểm hơn... Cho nên đi đến ngoại thành trước, ta cũng không biết vì sao chúng ta sẽ xuất hiện ở đây, không cùng những người khác... Có lẽ là chiếm cứ tiên cơ, nhưng chúng ta hoàn toàn không biết gì về nội thành, phần nhiều khả năng là thành pháo hôi!"
Nội thành đồ tốt nhiều, đó là trăm phần trăm.
Cho nên xuất hiện ở đây, nếu Lý Hạo có thực lực của lão sư, hắn trực tiếp đi nội thành, có thể tiết kiệm rất nhiều phiền phức, nhưng mấu chốt là hắn không có.
Giờ xuất hiện ở đây, lộ ra rất gân gà.
Vẫn nên đi ngoại thành!
Mình làm đá dò đường cho người khác, quá nguy hiểm.
Hơn nữa, hiện tại bọn họ xuất hiện phía trước những người khác, thật ra cũng là cơ hội tốt, nếu tìm được thời cơ thích hợp, cơ hội thích hợp, có lẽ sẽ có chỗ tốt không tưởng tượng nổi.
"Bảo bối lớn nội thành... chúng ta không nghĩ tới nữa, giết thêm kẻ xấu, tước đoạt chút siêu năng, nếu có thể giết vài tên Hồng Nguyệt, cướp đoạt một chút Huyết Thần Tử, đối với chúng ta, chưa hẳn kém hơn so với tiến vào nội thành."
Nội thành có cái gì?
Cho dù có cả đống Nguyên Thần Binh, thì tính sao?
Ngươi có thể lấy đi sao?
Có thể mang ra ngoài sao?
Lý Hạo rất tỉnh táo trước vấn đề này, không có gì quan trọng bằng cường hóa sức mạnh, hắn vẫn chưa bước vào Đấu Thiên.
Lúc này, Lưu Long và Liễu Diễm đều không nói gì, trong nháy mắt, quyền nói chuyện rơi vào trên thân Lý Hạo.
Ai bảo hắn là học viên hệ thăm dò của cổ viện.
Lão sư của hắn, cũng là chuyên gia nổi tiếng hệ thăm dò.
Lý Hạo cùng mấy người xoay người đi về phía bên kia con hẻm, động tác vẫn rất nhẹ nhàng, thấp giọng nói: Cố gắng đừng phát ra tiếng động, đợi chút nữa ít nói chuyện, những binh lính kia giống như đều đang nghe âm thanh phân biệt vị trí! Tiếng hét trước đó đã khiến nhiều binh lính bỏ đi, mà chúng tôi đã trốn bên cạnh họ trước đó, họ không nhìn thấy chúng tôi... Những binh lính này, nếu là khôi lỗi, có thể có một số hệ thống điều khiển bằng giọng nói..."
Hai người chỉ nghe, cũng không hỏi gì cả.
Giờ cứ thành thật đi theo Lý Hạo là được rồi.
Hẻm nhỏ không quá dài, trước sau khoảng 500 mét.
3 người Lý Hạo không nhanh cũng không chậm, một lát sau, bọn họ đã tới gần đầu bên kia.
Trong lúc mơ hồ lại nghe thấy tiếng bước chân.
Lý Hạo ngừng thở chờ đợi, một lát sau, một bóng đen từ hẻm nhỏ đi tới trước, vẫn là binh sĩ mặc giáp đen, nhưng lần này chỉ có một vị.
Chờ binh sĩ mặc giáp đen rời đi, Lý Hạo thò đầu nhìn ra ngoài, vừa nhìn bèn hiểu đây là địa phương nào.
Nó trông giống như một con phố ở ngoại thành.
Khu phố cổ!
Ngoài hẻm nhỏ dường như là cửa hàng cổ, hắn còn nhìn thấy mấy cờ xí khá đặc sắc, phía trên ghi kiểu chữ, khác với kiểu chữ bây giờ, nhưng Lý Hạo là chuyên gia, dù thôi học, cũng coi như chuyên nghiệp.
Hắn miễn cưỡng nhận ra một chữ... trà!
Có một nơi chỗ treo cờ xí, có thể là cửa hàng trà.
Giờ khắc này, thời gian như quay ngược về vô số năm trước, mọi người khoác vai nhau đi trên những con đường ngoại thành này, ăn vặt vỉa hè, đi dạo đường phố, đi uống chén trà, ăn bữa cơm...
Lý Hạo có chút hoảng hốt.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy di tích cổ thành bảo tồn hoàn chỉnh như vậy!
Trước kia hắn đã từng nhìn thấy một số tư liệu, nhưng đều là dấu hiệu sau khi bị huỷ diệt, bị chôn giấu trong đống đất, nào có như bây giờ, rơi vào trong hoàn cảnh kỳ lạ đó.
Hắn hơi sững sờ trong giây lát, nhanh chóng bình tĩnh.
Nơi đây, cũng không phải địa phương khảo cổ.
Nguy hiểm!
Lão sư nói, nơi này cực kỳ nguy hiểm, đột nhiên xuất hiện lưỡi dao, có tiếng bước chân, thậm chí có thứ thiêu đốt người ngay lập tức như ngọn lửa, nguy hiểm ở khắp mọi nơi.
Đúng vào lúc này, nơi xa hình như lại truyền tới tiếng rít.
Cứ như có chút đau đớn!
Lý Hạo giật giật lỗ tai, dường như cũng không cách bọn họ quá xa, có lẽ chỉ ở phía sau con đường này!
Trong lúc mơ hồ, còn có một số âm thanh va chạm của binh đao.
Chẳng lẽ binh sĩ mặc giáp đen chiến đấu với siêu năng giả tiến vào?
"Đi!"
Lý Hạo rời khỏi hẻm nhỏ, động tác nhanh nhẹn, nhanh chóng chạy tới con đường đối diện, Lưu Long và Liễu Diễm vội vàng đuổi theo.
Mặc dù hiện tại bọn họ không biết mục đích của Lý Hạo... nhưng vào lúc này, mọi chuyện đã kết thúc.
Ở đây, bọn hắn không hiểu gì cả.
...