TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 418: Ba người đi (8)

"Trước đó, những người Diêm La kia ra tay, ta quan sát thoáng một hồi, đại khái cần duy trì khoảng 1 phút đồng hồ, Hắc Khải mới có thể hoàn toàn mất đi sức chống cự. . . Còn có, 10 tên trong tiểu đội kia, đại khái khoảng chừng 1 phút đồng hồ cũng sẽ đến. . . Cho nên, lão đại còn phải nghĩ biện pháp, phải đem gã đi tới một chỗ cách xa hơn. . . Tốt nhất là có thể kéo đến trong hẻm nhỏ!"

Lưu Long hít một hơi, ông ơi, yêu cầu đối với ta càng ngày càng cao rồi!

Nhưng mà suy tư một chút, rất nhanh gật đầu: "Yên tâm!"

Hắc khải chỉ là Nguyệt Minh, còn y là võ sư Đấu Thiên.

Mặc dù có chút khó, nhưng vẫn có thể làm được.

. . .

Một lát sau.

Một tên Hắc Khải, bước chân kiên định từng bước từng bước đi về phía chỗ của hắn.

Như cỗ máy tuần tra tứ phương.

Khi đối phương tới gần hẻm nhỏ lập tức, Lý Hạo phát động địa Thế, nhẹ nhàng dậm chân một cái, không có âm thanh gì truyền ra, mặt đất lại hơi chấn động một phát, Lý Hạo bị chấn động có chút muốn thổ huyết, đất ở tại nơi này, bên trong ẩn chứa năng lượng đặc thù, còn có lực phản kháng.

Thiếu chút nữa làm cho hắn thổ huyết!

Nhưng mà lúc trước hắn cũng từng thử qua một chút, ảnh hưởng của Thế, vẫn có thể tiếp tục.

Quả nhiên, cái tên Hắc Khải kia trong nháy mắt bị chấn động làm bay ra khỏi mặt đất.

Đúng vào lúc này, Lưu Long như là một chú báo săn, lập tức xông ra, tốc độ cực nhanh, một quyền đánh ra, như là đạn pháo tập kích, một quyền ra khiến cho Hắc Khải bị đánh lên không trung.

Mà cái này, lại cần lực khống chế rất mạnh.

Trong lòng Lưu Long cũng run sợ, cũng may Hắc Khải sẽ không kêu to.

Lưu Long tận khiến cho nắm đấm bị sóng biển bao quanh, như vậy có thể làm cho âm thanh càng nhỏ hơn một chút.

Y cũng không dám bay lên trời, chỉ có thể chờ đợi đợi đối phương rơi xuống, sau đó cẩn thận từng li từng tí, một lần nữa cho đối phương một quyền.

Giờ phút này, như là trái banh đang rơi xuống đất, nhưng không thể để cho trái banh rơi xuống đất, nhưng cũng không thể đánh quá ác liệt, sẽ làm cho trái banh rơi ra khỏi quỷ đạo mà bản thân định sẵn, nếu không, một khi nó hướng tới một hướng khác rơi xuống, rất nhanh sẽ gặp phải tiểu đội kia.

Lưu Long vừa đánh mà trong lòng vừa run sợ.

Ngay lúc y tiếp tục đánh lên một cái, Hắc Khải bỗng nhiên quẩy người một cái, làm chênh ra khỏi quỷ đạo, hướng về phía sau rơi xuống, Lưu Long cả kinh.

Vào ngay lúc này, Lý Hạo rất nhanh chạy tới, cũng đánh ra một quyền, bịch một tiếng, khiến Hắc Khải đánh về lại quỹ đạo.

Hai người đầu đều đầy mồ hôi!

Âm thanh thanh thúy, yên tĩnh trên đường phố, truyền ra ngoài có chút xa.

Lý Hạo nuốt một ngụm nước bọt, Lưu Long chờ Hắc khải lần nữa rơi xuống, không nói hai lời, một tay bắt, một phát liền bắt được đầu đối phương, lập tức khẽ kéo, kéo vào trong hẻm nhỏ.

Trong lòng Lý Hạo cũng run sợ, vội vàng đi vào theo.

Hai người tiến vào hẻm nhỏ, điên cuồng đưa đối phương hướng lên trên đánh.

Thời gian, dần dần qua đi.

Hắc Khải dần dần đã mất đi sức chống cự. . .

Sau một hồi, Lý Hạo và Lưu Long, một người ôm chân, một người ôm đầu, đem Hắc Khải gắt gao đè lại, vẫn không nhúc nhích, cùng đợi cái gì đó.

Quả nhiên, tiếng bước chân lần nữa truyền đến.

Một tiểu đội, đi ngang qua chỗ hẻm nhỏ của bọ họ.

Đã chờ đợi một hồi, tiếng bước chân dần dần đi xa, hai người giờ phút này đều đã mồ hôi đầm đìa.

Mà ôm Hắc Khải, đã dần mất đi động tĩnh.

Lý Hạo lộ ra dáng vẻ tươi cười, Lưu Long cũng nở nụ cười.

Được tên thứ nhất!

Lý Hạo cẩn thận lục lọi sơ qua một hồi, cái đồ chơi này, hình như một khối, cũng không biết làm sao mặc vào, khả năng là sẽ có biện pháp đặc thù gì đó, nhưng lúc này, không phải là thời gian tìm kiếm biện pháp.

Tay hắn nắm lấy Tinh Không Kiếm, suy nghĩ nên ra tay từ nới nào, sau khi mở ra, còn có thể mặc vào bình thường, hơn nữa sẽ không bị rớt ra trong lúc đang chiến đấu.

"Bắt đầu cắt từ đũn quần a!"

Lưu Long nhỏ giọng nói: "Cắt ra một cái lỗ hổng, chui vào! Võ sư chúng ta, mặc dù sẽ không cố ý đi làm việc không khí khái, nhưng thật sự không có khí khái cũng không phải không được. . . Đũn quần không có người nào để ý, càng là nên che giấu được!"

Từ đũn quần bên này cắt một cái lỗ hổng, sau đó bò đi vào, chui vào trong đó, như vậy sẽ không quá làm người khác chú ý.

Lý Hạo nghĩ nghĩ, cũng gật đầu.

Cái này không tệ.

Rất nhanh, hắn cắt nhẹ một phát, cắt một cái trên Khải giáp, quả nhiên, Tinh Không kiếm sắc bén không thể nghi ngờ mà, Nhật Diệu cũng không thể đánh phá được áo giáp này, mà Tinh Không kiếm của hắn vừa xuống, rất nhanh đã bị cắt mở ra một lỗ hổng.

Lưu Long không nói chuyện, nhưng trong lòng thì sớm đã có phán đoán.

Cái này, mới là Lý gia kiếm!

Sắc bén vô cùng!

Lý Hạo cắt áo giáp ra, cũng mơ hồ thấy được xương cốt, lập tức hóa thành bột mịn, biến mất ngay trong Khải giáp.

Đối với những binh sĩ thời đại cổ xưa này, Lý Hạo cũng không có quá nhiều cảm nhận, bọn họ trung thành vẫn chấp hành mệnh lệnh năm đó, không hổ là quân nhân, đáng tiếc, hôm nay Lý Hạo cũng cần Hắc Khải.

Hắn không có thời gian vì những cổ nhân này bi ai hay bi thương.