TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 424: Trảm Nhật Diệu (5)

Suy nghĩ một chút, y cũng phải phì cười.

Quá cẩn thận cũng không cần thiết.

Đều là hoàn cảnh hù dọa này.

"Vậy đợi tý nữa, hai người các ngươi phải nhanh chóng đối phó bọn họ, đừng cho mấy giáp đen rơi vào phạm vi bao quanh ta, nếu không thì phiền phức đó..."

Y lại dặn dò thêm một câu: "Còn nữa, phải khống chế bọn chúng trong thời gian một phút, tất cả ở trong phạm vi bao vây của ta, không được để cho bọn chúng chạy ra khỏi phạm vi này!"

Trước khi chiến đấu, để cho bọn chúng hiểu rằng, thời gian một phút, mới là thời gian giáp đen mất sức chiến đấu.

Nếu không, vẫn có thể phản kích.

"Mặt khác, chấn động của giáp đen phải áp chế đến mức thấp nhất, không nên phát ra ánh sáng với âm thanh..."

Y nhìn một người trong đó: "Ngươi là siêu năng hỏa hệ, một khi chiến đấu, ánh sáng bắt mắt nhất, đợi chút nữa ngươi sẽ chịu trách nhiệm quan sát bốn phía!"

"Vâng, thưa đại nhân!"

Hai người họ không dám nói thêm gì nữa, hỏa hệ trong chiến đấu lần này, chính xác là không dám tùy tiện hành động, trong khi trong đội có nhiều tập kích chính diện.

Nói đến tập kích, hỏa hệ quá dễ khiến người khác chú ý.

Ngược lại một vị khác, là siêu năng phong hệ, trong lần chiến đấu này, cũng không quá dễ làm người khác chú ý.

Ba người thương lượng xong đối sách, rồi nhanh chóng đuổi theo lên phía trước.

Hằng ngày giáp đen hành động không quá nhanh, vào lúc chiến đấu, động tác lại cực nhanh, tuy rằng rớt lại phía sau một chút, nhưng ba người vẫn rất nhanh chóng đuổi theo.

Thấy bộ ba giáp đen phía trước, vẫn còn ngốc nghếch mà đi lấy, ba người cũng lộ ra nụ cười.

...

Mà phía trước, bọn người Lý Hạo đang ở ngay dưới giáp trụ, sắc mặt cũng lộ ra nụ cười.

Ba người vừa mới không nhì thấy, bọn họ còn tưởng rằng đối phương không tập kích mình nữa, không ngờ vẫn đuổi tới, vậy cũng tốt, không lãng phí thời gian bàn bạc của bọn họ.

Siêu năng cũng tốt, võ sư cũng hay, việc đã quyết rồi, nên ra tay cũng rất quả quyết.

Ba người Lý Hạo vẫn đang tiếp tục đi lại.

Bỗng nhiên một luồng chấn động siêu năng hơi yếu truyền đến.

Ba người đồng thời với tay rút kiếm bên hông...

Trong nháy mắt, dưới chân như biến thành đám đầm lầy, từng tầng năng lượng thổ hệ bao vây đến, từng tầng bùn lầy bao trùm chằng chịt lên chân ba người bọn họ.

Về phần có hiệu quả hay không, có thể cắt đứt được năng lượng cung cấp hay không... Ba người Lý Hạo nào đâu biết.

Nhưng bọn họ đã từng gặp qua, những giáp đen kia đã gặp phải phản ứng của những loại tình huống này.

Ba người liên tục giãy giụa trong ao đầm lầy, rút kiếm bên hông ra, vung chém liên tục.

Lúc này, ba người nhóm Lý Đại Hổ từ trong bóng tối đi ra.

Từng luồng Thần Bí Năng trên người Hổ Phách tràn tới, thấp giọng quát: "Nhanh, tấn công bọn chúng, làm tiêu hao những năng lượng còn sót lại của bọn chúng!"

Cường giả phong hệ kia, nhanh chóng chém ra từng lưỡi đao gió.

Động tĩnh rất nhỏ!

Giáp đen vốn cũng không có thanh âm gì, mà bọn người Hổ Phách cũng lo lắng động tĩnh quá lớn, khiến gây chú ý, cũng vô thức mà giảm thấp âm thanh xuống.

Ba người Lý Hạo giãy giụa điên cuồng!

Nhưng sức lực giãy giụa, càng ngày lại càng nhỏ dần.

Lưu Long nhìn thấy vậy cũng mau chóng rời khỏi đầm lầy... Lúc này, có chút hối hận, ta ra sức giãy giụa như vậy để làm gì chứ?

Như vậy khi ra ngoài rồi, làm sao còn có thể lên mặt được?

Y hối hận, Hổ Phách càng kinh hồn bạt vía, đừng, y phát hiện bộ ba giáp đen này, so với bộ ba giáp đen lần trước gặp độ giãy giụa lớn hơn, lúc trước y cũng đã từng đối phó với giáp đen, sức mạnh của chúng không lớn như vậy.

Thiếu chút nữa là để lộ ra sơ suất!

Y cần phải gia tăng thêm sức mạnh của năng lượng thổ hệ, nhanh chóng phong tỏa trấn áp cái tên cao nhất kia!

Chẳng lẽ giáp đen càng lớn, thực lực càng mạnh?

Thiếu chút nữa để y trốn thoát rồi!

Hổ Phách cũng sợ tới mức mặt toát đầy mồ hôi, mà Lưu Long cảm nhận được lực lượng tăng cường, cũng thở nhẹ ra, dọa chết ta rồi, ta thực sự phải ra ngoài, vấn đề đó nghiêm trọng rồi.

Nếu ta không ra ngoài... Không đi nổi đến biên giới, Tên Lý Đại Hổ cũng không phải kẻ ngốc...

May mắn!

Lần đầu tiên, không có kinh nghiệm gì, lần sau đã biết giãy giụa như thế nào là thích hợp nhất rồi.

Hai người suy nghĩ mà sợ không thôi!

Mà độ giãy giụa của ba người Lưu Long, càng ngày càng nhỏ.

Lưỡi giao gió không ngừng va chạm, ba người nghiêng trái nghiêng phải, thời gian trôi qua, ngược lại dưới mặt đất, trong nháy mắt, bị một tầng lớp bao bọc lại!

Mấy người nhóm Hổ Phách còn phải đợi một hồi, gặp giáp đen mà không nhúc nhích, ba người đều mừng như điên!

Thành công rồi!

Tiếng động không lớn!

Hổ Phách một tay nhấc chiếc lồng do thổ năng tạo ra lên, nhanh chóng né sang một bên, hai người khác cũng làm như thế, mà ba người Lý Hạo, lúc này vẫn không ai nhúc nhích.

Không có y, tiếng bước chân truyền đến.

Lúc này, tất cả mọi người đang cầu nguyện, những giáp đen kia nhanh hơn một chút.

Hổ Phách cầu nguyện đối phương nhanh chóng rời khỏi, đừng phát hiện ra điều gì bất thường.

Bọn người Lý Hạo cũng đang cầu nguyện, nhanh lên đi, nếu không ra tay không được, đợi tý nữa lại có người đến, vậy phiền phức rồi.