TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 452: Tấn cấp Đấu Thiên (1)

Theo bộ phận Hắc Khải rút lui khỏi, chiến đấu càng thêm dễ dàng.

Dù cho cường giả Bạch Ngân không chịu rời đi, vẫn còn đang bộc phát, nhưng càng ngày càng nhiều Tam Dương gia nhập chiến trường, vị Bạch Ngân Thiên phu trưởng kia cũng chịu không nổi rồi.

Phát ra một tiếng gầm gừ cực lớn, bên trên áo giáp màu trắng, bộc phát ra một luồng ánh sáng chói mắt, đối phương bay lên trời, lập tức bay lên không, thoát khỏi áp chế.

Sau khi lên không, vậy thì khó đánh nữa rồi.

Bởi vì hiện tại Tam Dương cũng bị hạn chế rồi, không cách nào bay lên trời tác chiến.

Ở đây trên không bị cấm quá mạnh!

Cho nên, một lát sau, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn vị cường giả Bạch Ngân này đạp không bỏ đi, biến mất ở trước mặt mọi người.

Có điều, thành quả chiến đấu vẫn cực kỳ huy hoàng.

Chiến đấu tiếp tục!

Chỉ là, lúc này bị nghiên về một phía rồi.

Rầm rầm rầm!

Vô số tên Hắc Khải, bị ném ra bên ngoài quảng trường, đại khái qua thêm vài phút đồng hồ, chiến trường hoàn toàn bị trống rỗng.

Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Hơn 800 Hắc Khải, lúc này đây, tối thiểu giải quyết được 500 tên.

Một lần trực tiếp thu hoạch hơn phân nửa!

Một quân đội hơn ngàn người, lúc này ở bên trong chỉ còn lại khoảng chừng 300 tên nữa thôi, thậm chí còn có 3 tên giáp sĩ Thanh Đồng, cũng bị trực tiếp đánh bại.

Giáp sĩ Thanh Đồng, không cách nào bắt.

Một khi ròi khỏi phạm vi thành thị, đều bị nổ tung, cho nên lần này đây, cũng không ai muốn đối phương làm tù binh, trực tiếp làm đối phương nổ bung.

Một vị Thiên phu trưởng, 5 vị Bách phu trưởng, cộng thêm 300 tên Hắc Khải trốn khỏi nơi đây.

Thành quả chiến đấu vẫn là cực kỳ huy hoàng!

Đương nhiên, lực sát thương của Hắc Khải cũng rất đáng sợ.

Trước đó hơn 150 người, xông vào đường thứ hai chết tới 20 vị, lần này là tiến công chính diện, phía trước ngăn cản được một phút đồng hồ, cũng đã chết hơn 20 vị siêu năng.

Lúc này, những siêu năng còn lại, cũng còn khoảng 100 người.

Hao tổn cũng gần một nửa.

Nhưng mà hao tổn đều là một số kẻ yếu, Nguyệt Minh chết là nhiều nhất, Nhật Diệu cũng không phải là nhiều, Tam Dương cũng vậy chỉ có Diệu Thừa là xui xẻo nhất, chết ngay khi thông quan cửa thứ hai.

Mặc dù số lượng bị thiếu đi một mảng lớn, nhưng chiến lực, nói thật thì, ảnh hưởng không quá lớn.

Lúc này đây, dù cho Tuần Dạ Nhân cũng có mấy vị Nguyệt Minh tử trận rồi.

Hách Liên Xuyên mặc dù không yếu, nhưng lúc này y cũng không lấy Hỏa Phượng Thương ra, cho nên cũng không cách nào lo được mọi nơi, Hắc Khải cũng không kém, có mấy vị Nguyệt Minh không may, lập tức bị đánh chết.

Nhưng mà, trước khi đến đây, tất cả mọi người có chuẩn bị.

Không có người chết, là điều không thể nào.

Tuần Dạ Nhân cũng coi như tốt rồi, ít nhất Nhật Diệu đến bây giờ cũng còn sống.

So với Diêm La. . . bên phía Diêm La, lúc này, Luân Chuyển Vương mặt cũng xanh mét rồi, lúc đi vào hơn 30 người, hiện tại cộng thêm bản thân y. . .còn lại đúng 9 người!

Trong đó có 5 người đi thông đạo thứ hai, cộng thêm y, 4 người không đi thông đạo thứ hai.

9 người!

Luân Chuyển Vương không hề vui vẻ chút nào, những Nguyệt Minh Nhật Diệu kia chết rồi, kỳ thật y cũng không sao cả, nhưng Tam Dương cảnh chết rồi, thật sự ảnh hưởng đến đại cục rồi!

Diệu Thừa. . . Phế vật!

Hồng Nhất Đường đều còn sống, ngươi lại chết rồi!

Còn lại một đội khoản trăm người, Phi Thiên rõ ràng còn có khoảng 20 người, đối phương cũng không có bao nhiêu người bước vào, cơ hồ cũng không có gì hao tổn.

Tuần Dạ Nhân còn lại là nhiều nhất, khoảng chừng 30 vị.

Hồng Nguyệt khoảng 20 vị, Kiếm Môn cũng không khác mấy 20 vị, cộng thêm Diêm La, cũng khoảng chừng cả trăm người rồi.

Mà người đi riêng. . . Sống đến bây giờ, cũng khoảng năm sáu vị Nhật Diệu cảnh rồi, phía dưới Nhật Diệu, hình như đều chết sạch.

Đây là điều bi ai cho tổ chứ nhỏ và đi riêng.

Không có Tam Dương tọa trấn, gặp phải nguy cơ, Nhật Diệu cũng khó kháng cự, đừng nói đi trợ giúp người khác, không bị liên lụy đã là chuyện tốt rồi, tổ chức lớn bên này, cường giả Tam Dương, tốt xấu gì cũng thanh toán cho bọn họ một ít nguy hiểm.

Chiến đấu chấm dứt, mọi người cũng không đi ra ngoài, mà ở trên quảng trường đều im lặng.

Trên mặt đất, một ít thi thể đang bị cắn nuốt.

Lý Hạo bọn họ, trực tiếp thanh lý chiến trường, mặc kệ thi thể của ai, nhà mình thì lấy mang về, không phải của nhà mình. . . Cũng trộm một số ít thứ gì đó, tốt nhất là lấy thần bí năng.

Các cường giả Tam Dương, bắt đầu tụ hợp.

Hồ Định Phương lúc này bỗng nhiên chủ động mở miệng, trầm giọng nói: "Cái cường giả Bạch Ngân kia chạy rồi, còn chạy mất hơn 300 hắc giáp, lúc này, không biết là phân tán ở trong thành, hay là về tới cửa thành bên kia. . . Cửa thành bên kia, ngoại trừ một đội gần ngàn người, còn có những cường giả khác không?"