TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 524: Ngộ kiếm (5)

Đem ngọn núi lớn trong lá lách của mình, hóa thành một thanh kiếm!

Thổ Hành kiếm!

Giờ phút này, hắn đã có thêm một vài lý giải khác về kiếm đạo.

......

“Lý Hạo và vị kia nói chuyện rất vui vẻ!”

Hách Liên Xuyên nhìn thoáng qua Hồ Định Phương, cười nói: “Ngươi cảm thấy, hai người bọn họ ai đang lừa ai?”

“Sao?”

Hồ Định Phương nghi hoặc nhìn hắn.

Hách Liên Xuyên cười ha hả nói: “Nhìn ta làm cái gì, Hồng Nhất Đường người này rất khôn khéo, sẽ không vô duyên vô cớ tán gẫu với Lý Hạo, Lý Hạo cũng không có tâm tư đó. Hai người này có thể trò chuyện hăng hái, khẳng định đều có tâm tư của riêng mình.”

Hồ Định Phương đối với chuyện này lại không có hứng thú, y nhíu mày, nhìn về phía nội thành xa xa: “Ngươi cảm thấy... Chúng ta vẫn có thể vào nội thành chứ??”

“Không thể!”

Hách Liên Xuyên lắc đầu: “Không có hy vọng, đừng nghĩ nữa! Còn nữa, cho dù có cường giả tới từ Trung Bộ... Có lẽ ngươi có thể đi vào, nhưng muốn cướp con dấu rùa đen đó, ta thấy đừng nghĩ nữa. Bây giờ chiến sĩ hoàng kim này mạnh đến đáng sợ, ngươi nghĩ về thời điểm chiến sĩ bạch ngân hồi sinh trước đó, rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào?”

“Di tích này, không phải hiện tại có thể thăm dò, bằng không, ngay cả khi ba hoặc năm Húc Quang đến cũng là gửi mệnh đưa đồ ăn thôi. Mà cái này chỉ là một trong những nguy hiểm, toàn bộ nội thành, chúng ta chỉ mới thăm dò có bao nhiêu đâu?”

Y đang nói, cách đó không xa, một tiếng rên rỉ truyền đến.

Lý Hạo nội tạng bỗng nhiên chảy máu, phun ra một ngụm máu.

Hai người Hồ Định Phương nhanh chóng biến mất, khi xuất hiện lại, thì đã vây quanh Hồng Nhất Đường, hai người nhíu mày, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mà Hồng Nhất Đường, cũng có chút vô tội.

Ta... Không làm gì cả!

“Không có việc gì... Lá lách chảy máu mà thôi...”

Lý Hạo nở nụ cười: “Không liên quan đến chuyện của Hồng sư thúc, là nội thương của ta quá nặng, vẫn không thể khỏi....”

Hách Liên Xuyên nhịn không được nói: “Ngươi... Ngươi đã hấp thu tận ba viên Huyết Thần Tử cấp bậc Nhật Diệu, cái này còn chưa khỏi hẳn... Vết thương này của ngươi rốt cuộc nặng bao nhiêu??”

Y muốn chửi!

Nhưng thương thế của Lý Hạo, hình như đích xác là chưa khỏi hẳn, nhìn xem, nội phủ lại còn chảy máu!

Lý Hạo cũng rất bất đắc dĩ: “Thực lực của Khổng Thất kia, quá mạnh, nó lưu lại ám kình trong cơ thể ta...”

“Không phải lúc trước ngươi có nói, là do Phi Thiên làm hay sao?”

Lý Hạo cười khổ: “Hách bộ, lúc trước bọn họ có hai vị Tam Dương. Cho dù là ta, cũng không thể nói. Nếu không, không phải là gây phiền toái cho chính Tuần Dạ Nhân ta sao? Bản thân ta bị thương thì không sao, lỡ mà khiến cho Tuần Dạ Nhân trêu chọc cường địch thì sao? Hiện tại bọn họ đã chết, ta mới dám nói, lúc đó nhất định là Khổng Thất kia làm... Quên đi, người đều đã chết, nói những thứ này để làm gì đâu.”

Hồ Định Phương cũng đau đầu nói: “Vậy ta đi tìm Tử Nguyệt, lấy thêm mấy miếng Huyết Thần Tử!”

Thương thế này, lại còn bộc phát!

Đi vào cùng Lý Hạo một chuyến, chỗ tốt gì thì không có mà toàn là bị thương, như thế cũng không được.

Nguyên bản còn nghĩ, Lý Hạo tiến vào, tự mình giúp hắn một chút, thì như thế nào cũng có thể chút thu hoạch, nhưng kết quả lại là hai bàn tay trắng!

Nghĩ đến đây, y bỗng nhiên cắn răng nói: “Hách Liên Xuyên, lấy một viên Thần Năng Thạch Mộc thuộc tính ra!”

“Ah?”

Hồ Định Phương lạnh lùng nói: “Thế nào, tốt xấu gì ta cũng chia 20 viên, chẳng lẽ muốn một viên cũng không được? Hấp thu Thần Năng Thạch, hiệu quả cực tốt, tuy rằng có chút lãng phí nhưng thương thế của hắn vẫn chưa khỏi hẳn. Cứ tiếp tục như vậy làm sao có thể thăng cấp Đấu Thiên? Trì hoãn quá nhiều thời gian, ngươi sẽ chịu trách nhiệm sao? Một viên Mộc Năng Thạch, hẳn là có thể làm cho hắn khỏi hẳn, hơn nữa còn có thể cường hóa thể chất... Chỉ là một viên thôi, chẳng lẽ ta không thể lấy được?”

Hách Liên Xuyên bất đắc dĩ: “Không phải... Ý ta là, khi trở về có thể tìm cho hắn một trị liệu sư tốt, hoặc cung cấp một số mộc năng, bây giờ dùng Thần Năng Thạch là quá lãng phí ...”

“Vậy thì cứ lãng phí đi!”

Hồ Định Phương kiên trì!

Lý Hạo ho ra máu, vội vàng nói: “Đừng... Không cần lãng phí ...”

“Hách Liên Xuyên!”

Hồ Định Phương giận dữ: “Lần này thu hoạch tới 50 viên Thần Năng Thạch, một viên thì có làm sao?”

Hách Liên Xuyên trợn trắng mắt.

Thảo!

Ngươi cái tên này...

Quên đi, y không nói bất cứ điều gì nữa, một lúc sau đó, trong tay liền xuất hiện một viên Mộc Năng Thạch, viên đá là màu xanh lá cây, sinh cơ bừng bừng.

Y bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật Mộc Năng Thạch rất hiếm thấy, trong 50 viên cũng chỉ có mấy viên là mộc năng. Thứ này... Nó thực sự quá quý giá. Một viên nho nhỏ này, nếu ngươi mang nó đến Trung Bộ để bán, có lẽ có thể bán được hàng ngàn phương thần bí năng!”

Nói đi cũng nói lại, nhưng vẫn là đưa cho Lý Hạo: “Ngươi dựa theo Ngũ Cầm thổ nạp thuật hấp thu đi, cái này không chỉ có thể chữa thương, mà còn có thể cường hóa lục phủ ngũ tạng, cường hóa thân thể, thậm chí là nội kình... Có thể nói, Thần Năng Thạch mới là thuốc tốt không gì không làm được, so với Huyết Thần Tử còn trân quý hơn... Chỉ là quá hiếm thấy, và khi sử dụng phân tán quá nhiều nơi!”

“Cái này... Có thích hợp không?”

Lý Hạo hình như có chút ngượng ngùng, Hách Liên Xuyên trợn trắng mắt, ta luôn cảm thấy tên này giả vờ, chính là vì lừa gạt Thần Năng Thạch của ta.

Thế nhưng, hộc máu này lại không giống giả.

Đau đầu quá!