Cường giả hệ Kim kia, sắc mặt lập tức biến đổi.
Trong ba người, thực lực của y là mạnh nhất, đạt tới Nhật Diệu hậu kỳ, nhưng cho dù y có bộc phát hơn nữa, cũng không thể làm được một kiếm chém chết Nhật Diệu trung kỳ. . . Tam Dương?
Y quay đầu liền muốn bỏ trốn đi!
Nhưng trọng kiếm lúc này mới hoàn toàn rơi xuống, một tiếng ầm vang lên, một kiếm rơi xuống, lực áp chế nặng nề khôn cùng mà xuống, xen lẫn kiếm khí vô cùng sắc bén, trong nháy mắt, kiếm khí khiến người này cắt chém cả người đầy máu.
Một tiếng trọng kiếm ầm vang rơi xuống, làm y hoàn toàn bị đè chết!
So với hệ Thổ thì tốt một chút, không có nổ tung.
Nhưng cái này, chỉ là một kiếm!
Một kiếm đi xuống dưới, Nhật Diệu trung kỳ hệ Thổ nổ tung, Nhật Diệu hậu kỳ hệ Kim bị đè chết. . .
Thời khắc này, vị Nhật Diệu hệ Thủy kia, chẳng còn ý chí chiến đấu nữa rồi, chỉ có một suy nghĩ, trốn.
Thừa dịp một kiếm này của Lý Hạo rơi xuống, y chạy trốn.
Trong nháy mắt Lý Hạo phóng vè phía ngược lại.
Đúng vào lúc này, ngay bên tai, mơ hồ truyền đến một âm thanh sóng nước, sau một chốc, một nắm đấm đã hiện ra, Lưu Long vẫn luôn ở tại chỗ, lúc này, giống như là báo săn, trong nháy mắt xông ra, đánh ra một quyền!
Cửu Đoán Kính!
Một vị Nhật Diệu bị hù đến bể mật, vị Nhật Diệu một lòng chỉ muốn chạy trốn. . .
Đối phương vừa chạy được hơn 10m, bị một quyền này đánh trúng, một tiếng bịch nổ mạnh, trực tiếp phá vỡ thuỷ thuẫn của đối phương, không chỉ như vậy, một quyền này vừa đánh ra, trực tiếp khiến đối phương đánh đến mức xuyên thấu!
Lưu Long sắc mặt lạnh lùng, lần này, y ra tay nhiều lần.
Lúc đánh Lý Đại Hổ, không thể bị một quyền đấm chết, y vẫn luôn canh cánh trong lòng, ghi nhớ trong lòng.
Lúc mà đối phó với Trương Đình, y liền tìm cách, luôn nghĩ làm như thế nào để phá vỡ phòng ngự của Tam Dương, sau khi giết chết Trương Đình, niềm tin của y được mở rộng.
Một quyền này, như là tổng kết lại mọi việc của y.
Một quyền đánh xuống, vị Nhật Diệu trung kỳ này, trực tiếp bị đánh xuyên lồng ngực, ngay sau đó, Lưu Long quyền như huyễn ảnh, liên tiếp đánh ra hơn mười quyền, thẳng đến khiến đối phương bị đánh nổ, Lưu Long mới dừng tay.
Thời gian chỉ một thoáng, chiến đấu kết thúc.
Mà ba tên Hồng Ảnh trên không trung, đang xông đến Lý Hạo bên kia, bổng nhiên dừng lại.
Giống như bị mất đi chỉ thị.
Cảm giác như là tới của nộp mạng.
Ở nơi xa, Vương Minh đang gấp rút bận bịu chạy đến, vừa nãy Lý Hạo nói y chờ một chút, khi chiến đấu bắt đầu mới đánh tới, y chờ Lý Hạo vừa mới động thủ, lập tức liền đánh tới. . .
Sau đó. . . Hết rồi!
Chiến đấu kết thúc rồi!
Lưu Long đang quét dọn chiến trường, Lý Hạo thì móc ra một tiểu kiếm đang đâm loạn, đâm loạn xạ hướng về phía hư không, cũng không biết là đang làm gì.
Mà hắn. . . Tiếp tục mờ mịt.
Kết thúc rồi?
Ba vị Nhật Diệu chết rồi?
Đánh không phải là Nhật Diệu, là Nguyệt Minh a?
Bản thân tới đây để làm gì?
Vương Minh mơ mơ hồ hồ, vô cùng mộng mị, từ lúc đi từ di tích ra đến bây giờ, y đều đang mộng mị.
Hết rồi hả?
Cho đến lúc Lý Hạo xử lý xong Hồng Ảnh, trực tiếp thôn phệ lực lượng Hồng Ảnh, lúc này Vương Minh mới hoàn hồn, nhìn về phía của Lưu Long, Lưu Long lại không để ý tới y, tiếp tục làm việc, hưng phấn nói: "Quả nhiên, thật sự có Thần Năng Thạch, có đều cũng không nhiều, ba tên này lá gan không lớn lắm, chỉ diếm được 3 khối, một người một khối, thổ, kim, thủy tất cả một khối, hoá ra chỉ dám giữ lại loại Thần Năng Thạch tương ứng với mình mà thôi."
Trước đó, bọn họ thu được 32 khối.
Cộng thêm 3 khối này, trọn vẹn 35 khôi!
Vương Minh khô cằn nói: "Cái kia. . . Lưu bộ, lần sau. . . Lần sau quét dọn chiến trường chuyện đó giao cho ta là được."
Ta cái gì cũng không hề làm!
Bây giờ đến chiến trường cũng không cần quét dọn.
Đột nhiên cảm thấy bản thân mình thật là vô dụng, cứ tiếp tục như thế, lần sau ăn thịt còn có phần của ta sao?
Cái này không thể được!
Mà Lý Hạo, ngay lúc thôn phệ lực lượng Hồng Ảnh của ba gã đó, lần này không thấy được bát quái đồ, hoá ra bát quái đồ chỉ có thể nhìn thấy ở Ngân Thành.
Tâm tình của hắn không tồi.
Không phải giết ba vị Nhật Diệu Hồng Nguyệt này, không phải một kiếm trảm chết một vị Nhật Diệu hậu kỳ, mà là bởi vì hắn đối với địa kiếm Thế có được cảm ngộ mới, thử một xíu, Lý Hạo phát hiện, Thế so trước đó mạnh hơn rất nhiều.
Quả nhiên, trước đó một số lý luận của Hồng Nhất Đường rất là hữu dụng.
Một kiếm này, chứng minh được tất cả mọi thứ.
"Nhanh lên xử lý xong xui, rời đi thôi!"
Lý Hạo tâm tình cũng rất là tốt, thừa dịp chiến đấu kết thúc nhanh, đi sớm một chút.
Lưu Long nhanh chóng phá hoại hiện trường chiến đấu, Vương Minh thấy thế, cũng vội vàng gia nhập, giúp đỡ thanh lý dọn dẹp.
Rất nhanh, mọi thứ được dọn dẹp ổn thoả.
Ba người không nói thêm cái gì, nhanh chóng rời đi.
. . .