Hành tỉnh bên cạnh quá xa.
Đã lớn như vậy, lý hạo xa nhất liền đi qua Hoành Đoạn Hạp cốc, lúc này chỉ muốn về nhà.
Ngân thành tuy nhỏ, nhưng hãy còn có chút ấm áp.
Trước đây, lão sư còn ở bên cạnh, bây giờ lão sư rời đi, lý hạo cũng không tính là quá cô đơn, ít nhất đã quen được người của tiểu đội Liệp Ma, bao quát đội trưởng ở bên trong, đều là người không tệ.
Chiếc xe nhỏ rách rách rưới rưới, cuối cùng cũng đã tiến vào địa giới của Ngân Thành.
Tòa thành nhỏ này, vẫn hoàn toàn bình yên như trước.
Không có Lý Hạo, không có Viên Thạc,cũng rất ít có người tới quấy rầy tòa thành nhỏ bên cạnh biên giới này, thông thường đa số Nguyệt mình dù muốn đến thì cũng không đến được.
Về đến Ngân Thành, trời đã sáng choang, thậm chí gần đến giữa trưa.
Ngân Thành không có tường vây, không phải là kiến trúc cổ xưa, bốn bên rộng mở, tùy ý ra vào.
Mới từ di tích trở về, lại về đến Ngân thành, còn có chút khó chịu.
Dường như những cửa tiệm ở hai bên đường kia, sau khi tiến vào đều không ra được.
Xe nhỏ một đường chạy đến Tuần Kiểm Ti.
Cỗ xe vừa đến Tuần Kiểm Ti, người đầu tiên gặp được không phải là người của tiểu đội, mà là Mộc Sâm.
Vị Ti trưởng Tuần Kiểm Ti này, không biết là cố ý chờ đợi bọn họ, hay là trong vô ý gặp phải mấy người.
Nhìn bọn người Lưu Long xuống xe, Mộc Lâm nhìn lướt qua mấy người, mặt lộ dáng tươi cười: “Đã trở về!”.
Lưu Long khẽ gật đầu.
Đối với tên mập mạp này, không nhiệt tình, cũng không lạnh nhạt, coi như người qua đường mà đối đãi.
Mộc Sâm ngược lại rất nhiệt tình, cười ha ha nói với Lý Hạo: “Lý phó bộ, nghe nói qua mấy ngày nữa ngươi sẽ đi Bạch Nguyệt thành phải không? Chúc mừng a!”
Tin tức, thật nhạy a.
Chuyện mới tối hôm qua thôi, lúc Hầu Tiêu Trần nói, thật ra cũng không có mấy người biết, vị này ngược lại sớm biết được tin tức, quả không hổ là Ti trưởng Tuần Kiểm ti.
“Đi qua cũng chỉ là đánh cho có thôi, vẫn là Ti trưởng thoải mái.”
Lý Hạo cũng cười một tiếng, nhìn thoáng qua Mộc Sâm, trước khi tấn cấp Đấu Thiên, hắn kỳ thật nhìn không ra cái gì.
“Vị này… có thế!”
Ít nhất cũng là Phá Bách viên mãn, về phần có hay không Đấu Thiên, tạm thời vẫn là chưa rõ.
Thấy Lý Hạo nhìn mình, Mộc Sâm cười ha ha nói: “Lý bộ trưởng, đừng nhìn nữa, về sau đều là người mình, nhìn tới nhìn lui, cũng không có ý nghĩa lớn lao gì. Giới thiệu lại lần nữa, kẻ hèn Mộc Sâm, thành viên Võ Vệ quân Ngân Nguyệt thành, chê cười rồi!”
“….”
Lý Hạo một mặt mờ mịt.
Võ Vệ quân?
Hắn chỉ nghe nói qua Thiên Tinh Võ Vệ quân, cũng chính là tổ chức bên trong chính phủ năm đó tiêu diệt võ lâm giang hồ, nghe nói Hầu Tiêu Trần có thể là một trong ba vị thống lĩnh.
Hiện tại, vị Mộc Ti trưởng này, bỗng nhiên nói cái này, nói cái gì Ngân Nguyệt Võ Vệ quân… hắn rất mơ hồ.
Lưu Long cũng nhíu mày, nhìn gã không lên tiếng.
Mộc Sâm cười ha ha nói: “Đừng hỏi, không cần thiết hỏi nhiều, chờ các ngươi đi Bạch Nguyệt thành, tự nhiên biết chuyện này. Hầu bộ coi trọng, dĩ nhiên là chuyện tốt, hai vị đều là võ sư, về sau đều là người mình, Ngân Nguyệt võ lâm cường đại, vương triều đều biết, 20 năm sau, Ngân Nguyệt võ lâm chẳng lẽ thật sự bị diệt?
Gã cười ha ha nói: “Còn có, hai vị cũng đã đi di tích kia… đương nhiên biết, Tuần Dạ Nhân cũng từng thu được một nhóm chiến giáp, tiến vào Võ Vệ quân, tự nhiên sẽ biết được những thứ này.”
Lý Hạo cười cười, gật gật đầu, không hỏi nhiều.
Trên thực tế, tất cả đã có tính toán.
Bên trong Tuần Dạ Nhân, có lẽ còn có một tổ chức… hoặc là nói, là kết cấu của Thiên Tinh Võ Vệ quân lưu lại năm đó, có thể là một chi lực lượng của võ sư tạo thành, mà người khống chế, có lẽ là Hầu Tiêu Trần.
Siêu năng gia nhập Tuần Dạ Nhân, võ sư gia nhập Võ Vệ Quân.
Đều nói năm đó Tuần Dạ Nhân không thu võ sư, nhưng trên thực tế, có lẽ chỉ có võ sư không có siêu năng tấn cấp, đều ở lại Võ Vệ quân.
Mộc Sâm này, thế mà cũng là một thành viên trong đó….
Nghĩ kĩ một chút, ít nhất cũng là Bách Phá viên mãn, là một thành viên trong đó, cũng là bình thường.
Chỉ là… vị này cứ nói ra thoải mái như vậy, đây là xác định Lý Hạo cùng Lưu Long sẽ gia nhập vào trong sao?
Có lẽ Vương Minh còn ở lại đây!
Vương Minh cũng là một mặt im lặng, ta có phải là biết quá nhiều rồi hay không?
Mộc Sâm giống như thấy được, cũng không phải quá để ý, cười nói: “Mọi người đã biết sự tình của di tích, nội tình của Hầu Bộ đều nhanh chóng bị móc ra, áo giáp biến mất không thấy gì nữa, lại thêm Húc Quang của Hồng Nguyệt bị giết… Võ Vệ quân bên này, khả năng lớn sẽ không ẩn giấu nữa, kì thật cũng không cần thiết ẩn giấu.”
“Huống hồ, cũng không phải quá cường đại, chỉ là cùng loại với Hắc Giáp quân của hoàng thất, nhân số không coi là nhiều, đến nay cũng không quá ngàn, đối với Ngân Nguyệt mà nói cũng không yếu, đối với toàn bộ vương triều mà nói, chỉ là một chi quân hộ vệ nho nhỏ mà thôi!”