Lầu bốn.
Người tới lui không ít, đều là một số thư ký, tài xế các loại, cũng khá yên tĩnh, mọi người đều có chuyện muốn làm, vì phục vụ cho một số bộ trưởng.
Ngọc tổng quản ở đây, một mình có một cái văn phòng, rất lớn, so với Hách Liên Xuyên còn lớn hơn.
Gõ cửa.
Bên trong truyền đến âm thanh im lặng của đối phương.
Lý Hạo bước vào trong.
Nhanh chóng cúi chào, rất là cung kính.
"Xin chào Ngọc bí thư!"
Lý Hạo thẳng sống lưng.
Đối diện với bàn làm việc, Ngọc tổng quản nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu.
Không nói gì, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp, mở hộp ra, bên trong lộ ra 10 viên thuốc màu đỏ.
"Đây chính là Huyết Thần Tử hôm trước đánh chết Hồng Phát còn lại, bởi vì thực lực ngươi không đủ mạnh mẽ, cho nên bộ trưởng đã lấy năng lượng bên trong tách ra, chia làm 10 phần! Húc Quang, kỳ thật cũng nghĩa là Cửu Dương, lấy Nhật Diệu sơ kỳ là một dương, tiếp cận Nhật Diệu đỉnh phong là Tam Dương. Tam Dương cảnh, chính là lấy Tam Dương làm điểm xuất phát, Cửu Dương chính là đỉnh phong."
"Mà cái Huyết Thần Tử này là cấp độ Húc Quang, dù là chia làm 10 phần, mỗi một phần dược hiệu, cũng sẽ vượt qua những cái Huyết Thần Tử của Nhật Diệu cấp độ kia năng lượng rất nhiều. . ."
Nàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, rất là dứt khoát.
"Ngươi chỉ là Phá Bách viên mãn, Vậy một khỏa Huyết Thần Tử năng lượng, đều sẽ vượt qua chi hoà sở hữu nội kình của ngươi, cho nên ta đề nghị ngươi, sau khi tiến vào Đấu Thiên hãy dùng, mỗi lần dùng một khỏa, một khỏa đủ cho ngươi tiêu hóa khoảng chừng một tháng."
"Thời gian một năm, ăn vào toàn bộ, đủ để ngươi tăng gấp đôi nội kình!"
Lý Hạo nghiêm túc lắng nghe, hơi nghi hoặc một chút: "Ngọc bí thư trưởng, nói như vậy, một khỏa dược hiệu này, thật ra mạnh mẽ hơn Nhật Diệu một chút sao?"
Vậy quá tiếc nuối rồi!
Sao lại chia ra vậy chứ, nếu là như thế, cấp độ Húc Quang, vậy thì 10 khỏa chỉ mạnh mẽ hơn Nhật Diệu một chút. . . Nhật Diệu dược hiệu hắn biết rất rõ, chỉ có như thế, sự chờ mong của hắn với cấp độ Húc Quang, liền hoàn toàn mất hết a!
Cái này khiến cho Lý Hạo rất thất vọng!
Không hề nhờ ngươi chia nó ra, hắn biết, không tách rời ra thì hiệu quả sẽ cường đại hơn nhiều.
Có đôi lúc, không đơn giản là năng lượng có bao nhiêu, còn có mạnh yếu, còn có một khối hóa.
10 khỏa Nhật Diệu dùng cùng một lúc, cũng không bằng Húc Quang, đây là 100%!
Bởi vì một khỏa cấp độ Húc Quang, đó chính là một cái tổng thể.
Giá trị là hoàn toàn không giống nhau!
1 trái là trái dưa hấu 10 cân, khẩu vị khẳng định là ngon hơn so với 10 trái dưa hấu 1 cân, bởi vì 1 cân, đều không thành thục.
Ngọc tổng quản nhìn hắn một cái, cười: "Nếu như cảm thấy tách ra sẽ lãng phí hiệu quả. . . Vậy thì một lần dùng nhiều lên mấy khỏa, yên tâm, đây là một thể cắt ra, nếu như ngươi không sợ chết, 10 khỏa dùng cùng một lúc, đó chính là hiệu quả của Húc Quang! Nhưng mà, ta không đề nghị ngươi làm như thế, bộ trưởng tách ra, tự nhiên cũng có sự lo nghĩ của y, sợ ngươi căng thẳng hết cỡ!"
Vậy là tốt rồi!
Lý Hạo lộ ra nụ cười: "Đa tạ bộ trưởng, cám ơn Ngọc bí thư trưởng!"
"Không cần cám ơn ta!"
Ngọc tổng quản vô cùng lãnh đạm, tùy ý nói: "Huống chi, đây là do thanh kiếm kia của ngươi đổi lấy, bộ trưởng kêu ta hỏi một câu, thủ đoạn của thanh kiếm kia bỏ niêm phong, ngươi biết sao?"
Dù là không phải Lý gia kiếm, cũng sẽ không quá đơn giản.
Cho nên, dù suy đoán là không phải, Hầu Tiêu Trần cũng không quan tâm, thanh kiếm kia có thể là một phong ấn Nguyên Thần binh, vẫn là rấy đáng giá.
Lý Hạo lắc đầu.
Ngọc tổng quản cũng không thèm để ý, cũng không quan trọng.
"Đợi chút nữa tuyên bố, nhớ kỹ một điều, kiêm tốn một chút nói về hiệu quả Huyết Thần Tử. . . Còn những thứ khác, tuỳ theo ngươi phát huy!"
"Vâng!"
Lý Hạo cúi chào, một mặt nghiêm túc.
"Đi thôi!"
"Vâng!"
Lý Hạo nhận lấy cái hộp kia, nhét vào túi áo, rất là hưng phấn.
Mãi cho đến khi Lý Hạo đi ra khỏi văn phòng, Ngọc tổng quản khẽ nhíu mày, nhìn ra hướng của cánh cửa một hồi, rất lâu sau mới khẽ lắc đầu, không nói gì.
Lý Hạo, đại khái chắc cũng đã là Đấu Thiên!
Điểm này, từ phản ứng của bộ trưởng ngày đó có thể nhìn ra được.
Cái này không quan trọng!
Đấu Thiên, nàng cũng không phải chưa từng thấy qua.
Nàng càng tò mò hơn là, Lý Hạo Đấu Thiên. . . Giống như Viên Thạc sao?
Hẳn là không phải.
Còn có, hắn không có ngưng tụ ngũ cầm chi Thế, hình như chỉ là kiếm Thế, cũng chỉ có kiếm Thế. . . Cái tên này, thế mà lại không đi theo đường luyện ngũ cầm, mà Viên Thạc thế mà cũng không hề quản, đây mới là mấu chốt.
Đã có đường sẵn lại không đi, đi tìm kiếm Thế, Thất kiếm năm đó một tên cũng không thể địch nổi Viên Thạc, Thiên kiếm mạnh đến cỡ nào?
Kết quả thì sao?
Chẳng lẽ Viên Thạc cảm thấy, đệ tử của hắn đi theo kiếm đạo, so với ngũ cầm đạo thành tựu càng lớn hơn sao?
Trong lòng, hơi nghi hoặc một chút.
Nhưng mà, lại có quan hệ gì đây?
Viên Thạc mạnh hơn nữa, nàng cũng không cảm thấy làm sao, mạnh hơn, cũng chưa chắc có thể so sánh được với bộ trưởng, dù là năm đó Viên Thạc càng quét một thời, cũng chỉ có như thế, lão có thể hoành hành, chỉ là bởi vì bộ trưởng không để ý đến lão mà thôi.
Ngọc tổng quản trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Rất nhanh, nụ cười thu liễm.
Gần đây Bạch Nguyệt thành rối bời. . . Không sao cả, bộ trưởng đi ra rồi, tự nhiên có thể giải quyết hết tất cả vấn đề.
Nếu như lại làm ầm ĩ, mình có lẽ nên làm một chút gì đó.
. . .