TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 586: Lý Hạo thật thành thật (6)

Vu Khiếu hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Việc này can hệ trọng đại, đừng nói lung tung cho người khác biết, sẽ nguy hiểm cho an toàn của ngươi! Lý Hạo, sao ngươi có thể tùy tiện nói cho người khác biết?"

Lý Hạo chất phác nói: "Không có, ta chỉ nói cho Hầu bộ, Hầu bộ bị thương, vẫn ra tay giúp ta, ta không đành lòng nhìn hắn thổ huyết. Còn đại nhân..."

Lý Hạo chất phác cười nói: "Đại nhân là thiên tài tới từ tổng bộ, nghe nói Trung Bộ thiên tài vô số, người như ta chắc có rất nhiều ở Trung Bộ, huống chi tổng bộ đại nhân tra hỏi, ta cũng không thể lừa gạt! Đều là Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân đại biểu chính nghĩa... cho nên ta không sợ!"

Ngu ngốc!

Vu Khiếu thầm mắng một tiếng, nếu tại dã ngoại, ta xử lý ngươi trong nháy mắt!

Y không nghĩ nói việc này cho Hồ Thanh Phong.

Trên thực tế, Lý Hạo cũng chắc chắn y sẽ không nói.

Sao nói cho được?

Nếu y nói... Lý Hạo sẽ gọi hắn là ông nội!

Đương nhiên, có nói cũng chẳng sao.

Nếu Hồ Thanh Phong thật có suy nghĩ này, chắc chắn phải đi thử một chút, Lý Hạo không ngại tặng một giọt máu bình thường để người ta nếm thử hương vị... Vu Khiếu chắc lại bởi vì giả truyền tình báo, bị tổng bộ Húc Quang đánh cho tàn phế.

Lý Hạo biết kẻ này đã nảy sinh ham muốn.

Đổi thành chính mình, cũng sẽ ham muốn.

Nguyên Thần Binh, máu chí bảo... Ngươi cũng có thể nhịn, vậy ngươi chính là Thánh Nhân, ta hiểu lầm ngươi, ngươi không đến giết ta, ta tuyệt đối sẽ không tìm ngươi phiền phức, ngươi đơn giản chính là siêu năng mẫu mực!

Nếu nảy sinh ham muốn, Hầu bộ trưởng vừa xuất quan, sẽ không thể làm gì được nữa.

Lúc này, mặc kệ Lý Hạo có nên giết hay không, có thể giết hay không, đều nên giết mới đúng!

Hầu bộ trưởng xuất quan, chính là áp lực lớn nhất của Vu Khiếu.

Quả nhiên, Vu Khiếu bỗng nhiên nói: "Ngươi biết Hầu bộ trưởng lúc nào xuất quan không?"

Lý Hạo lắc đầu, nhưng lại nói: "Chắc cũng sắp rồi, Ngọc bí thư nói, nhiều nhất 3 ngày! Bởi vì kế tiếp còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, Hầu bộ không thể không xuất quan."

Nói đến đây, Lý Hạo cười nói: "Hầu bộ xuất quan, thì ta có thể trị liệu thương thế của hắn, thực lực của Tuần Dạ Nhân chúng ta sẽ càng mạnh! Cộng thêm mấy vị đại nhân cũng tại, nói không chừng có thể hốt gọn 3 tổ chức lớn!"

Ngây thơ!

Vu Khiếu thầm mắng một tiếng, cũng có chút gấp gáp.

3 ngày!

Nhiều nhất 3 ngày... thời gian rất gấp, có lẽ không tới 3 ngày, đối phương đã xuất quan.

Nghĩ đến điều này, y mở miệng nói: "Vậy đi, hôm nay ngươi trở về, vẽ bản vẽ phác thảo, sau đó mang ở trên người, nếu ta có thời gian, lúc nào cũng có thể sẽ tới tìm ngươi, ngươi giao cho ta là được... Đúng rồi, mọi chuyện hôm nay ta và ngươi nói, đừng nói với bất cứ kẻ nào!"

Lý Hạo gật đầu: "Sẽ không !"

Vu Khiếu nghĩ nghĩ, bỗng nhiên lấy ra một vật, đó là một viên Thần Năng Thạch, Vu Khiếu có chút xót xa, nhưng vẫn nhanh chóng giao cho Lý Hạo: "Cái này cho ngươi, Thần Năng Thạch, chắc ngươi biết nó, thưởng ngươi!"

Lý Hạo vui mừng quá đỗi, vừa kích động, lại kinh ngạc.

Tiếp theo, lại cẩn thận nói: "Đại nhân... thật cho ta?"

"Đương nhiên!"

"Đa tạ đại nhân!"

Lý Hạo vừa vui mừng, lại hâm mộ nói: "Đại nhân, ngài... thứ này... sao lấy ra được? Ta thấy Hách bộ hình như cũng lấy ra đồ vật từ thứ này..."

"Nhẫn trữ vật mà thôi!"

Vu Khiếu cười cười, thản nhiên nói: "Trong một số di tích cổ tồn tại nhẫn trữ vật, hơn nữa Trung Bộ cũng đang nghiên cứu phát minh, hiện tại cũng có một nhóm sản xuất, một chút siêu năng giả hệ Không Gian đang chế tạo! Giá cả không thấp, nhưng đối với chúng ta thì không đáng là gì..."

Lý Hạo hâm mộ đỏ mắt, Vu Khiếu cười nói: "Làm rất tốt, nếu lần sau ngươi lại lập công, ta đưa ngươi một chiếc cũng không phải không thể!"

Lý Hạo thủ sụng nhược kinh, vội vàng nói: "Đa tạ đại nhân cất nhắc!"

"Chuyện nhỏ!"

Vu Khiếu cười thoải mái, uống chén trà, đè ép kích động trong lòng, lại nói: "Ngươi giờ ở cùng Hách Liên Xuyên?"

"Ừm, ở ngay đối diện."

Vu Khiếu gật đầu, lại nói: "Đi làm cũng cùng nhau sao?"

Lý Hạo lắc đầu: "Đi làm hôm nay là cùng nhau, tan tầm ta về một mình, Hách bộ tăng ca, hắn là bộ trưởng, công việc bận rộn. Hơn nữa cũng không xa, ta về một mình là được, vừa hay tìm hiểu Bạch Nguyệt thành, ta mới đến, cái gì cũng đều không hiểu."

"A, vậy được đó!"

Vu Khiếu cười nói: "Người trẻ tuổi, nên độc lập một chút!"

Lý Hạo nở nụ cười, gật đầu: "Đại nhân nói đúng, cho nên ta nhất định sẽ càng độc lập hơn, trước kia tại Ngân Thành, đều là lão sư chiếu cố, chuyện gì cũng là lão sư nói mới tính, ta cho tới giờ đều chưa từng tính đến chuyện độc lập..."

Lại còn là bé ngoan!

Hèn gì!

Giờ Vu Khiếu đã hiểu vì sao thằng nhóc này đơn thuần đến vậy.

Viên Thạc a Viên Thạc, là ngươi dưỡng phế tên đồ đệ này của chính mình.

Đứa bé to xác!

Đây chính là mụ bảo nam trong truyền thuyết?

Không đúng, đây nên gọi là sư bảo nam?

(<i>mụ bảo nam là người đàn ông luôn nghe lời mẹ, ở đây sư bảo nam là luôn nghe lời thầy</i>)

"Lão sư của ngươi rất tốt với ngươi sao?"

Lý Hạo vội vàng gật đầu: "Rất tốt! Lão sư coi ta như con ruột, lão sư có thể vào Uẩn Thần..."

Nói đến đây, Lý Hạo dừng một chút, vẫn nhỏ giọng nói: "Có liên quan gì đến ta đâu, lão sư nói rất nhiều lần, tuyệt đối không cho phép tiết lộ... Đại nhân... đại nhân cũng đừng nói ra ngoài, nếu để lão sư biết, nhất định sẽ tức chết!"

Vu Khiếu chớp mắt, thì ra là thế!

Nghe nói Viên Thạc năm đó bị thương không nhẹ, ai cũng nghĩ lão đã phế đi, vì sao có thể Đông Sơn tái khởi, thì ra căn nguyên ở đây.

Đáng tiếc, đồ đệ này của ngươi bị ngươi nuôi phế, thế mà chủ động nói ra.

Lý Hạo hồi ức quá khứ, có chút bi thương: "Lão sư đối xử với ta khá tốt, trừ luyện võ, cái gì cũng sẽ chiều ta, đọc sách, luyện võ, qua 3 năm, lão sư đối với ta còn tốt hơn cả cha mẹ ruột, đều do Hồng Nguyệt đáng hận kia... hi vọng Hầu bộ lần này thương thế khôi phục, giết sạch bọn hắn!"

Lý Hạo hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Vu Khiếu hình như nhớ ra gì đó: "Đúng rồi, lão sư ngươi đối với ngươi tốt như vậy, sao lại cho phép ngươi gia nhập Tuần Kiểm Ti?"

Lý Hạo ngu ngơ nói: "Lão sư nói, gia nhập Tuần Kiểm Ti an toàn hơn, phía trên càng có nhiều người sẽ chăm sóc ta..."

"Cho nên, việc Hồng Nguyệt giết người, là lão sư ngươi phát hiện?"

"Ừm ừm!"

Lý Hạo gật đầu, ngượng ngùng nói: "Lão sư nói, vì để cho Tuần Kiểm Ti càng coi trọng ta, bảo ta báo cáo lên, ta... ta... ta ngại nói, nhưng cũng không sao, hiện tại lão sư không ở đây."