Lý Hạo thở dài, lắc đầu.
Tên này, đôi lúc ngốc thật.
Hồ Định Phương hiểu Ngũ Cầm Thuật, hơn nữa còn rất lợi hại, ngươi không có chút cảm giác nào sao?
Quả nhiên là có liên quan đến Ngũ Cầm Môn!
Người bình thường, không phải đã sớm có chút phán đoán sao?
Vậy tại sao ngươi không có chút động lão nào?
"Vị phía dưới kia... Tính ra, cũng phải gọi là tỷ."
"Ồ!"
Vương Minh đầu tiên gật đầu, sau đó khẽ giật mình, một lát, có chút kì lạ nói: "Hiểu rồi! Là học trò trước đây của Viên lão sư? Chưa từng nghe qua!"
Điều này, thực sự là y đã hiểu.
Tiếp tục, nghĩ tới Hồ Định Phương, lại suy tư một lúc lâu, hít một hơi sâu nói: "Hiểu, Hồ Định Phương biết Ngũ Cầm Thuật, hơn nữa có cảm giác rất lợi hại, còn lợi hại hơn so với ta, ta là đệ tử ký danh, biết Hô Hấp Pháp! Tên kia, cũng biết?"
Lý Hạo nở nụ cười.
Cũng không xem là quá ngốc!
Một lúc sau, lại có gì đó xoẹt qua lưng của Lý Hạo.
Vương Minh hít vào không ngừng: "Nói như vậy, này Hồ Định Phương với ta là đồng vai sao, ta là đệ tử ký danh của lão sư, y đến đệ tử ký danh cũng không phải, ở Ngũ Cầm Môn, thân phận địa vị của ta còn cao hơn chút so với y... Sư huynh, ngươi nói xem nếu bây giờ ta đi tìm y, nói ta là sư huynh của y... Y có dần ta một trận không?"
"Cút đi!"
Lý Hạo vừa quát y vừa cười, nhìn Hồ Định Phương cùng với nữ nhân của y đang rời đi, chậm rãi nói: "Không cần thắc mắc nhiều, bên lão sư, nghe chừng rất thất vọng!"
Lý Hạo nói xong, lắc đầu, bỗng nhiên thở dài một tiếng: "Thiên phú rất tốt!"
"Cái gì?"
"Ngươi không thấy sao?"
"Hả?"
Vương Minh vẫn không hiểu, Lý Hạo hất càm hướng hai người kia: "Nhìn xem bước chân tỷ của ngươi."
Vương Minh quan sát một hồi, có chút mê hoặc: "Tướng đi của chị ấy... Rất đẹp..."
Lý Hạo thiếu chút nữa trợn mắt, im lặng đến cực điểm.
"Xinh đẹp cái đầu ngươi! Đây là hưu hành, nai thuật mới có loại bản năng xâm nhập đến tận xương tủy như vậy, lúc đi trên đường cũng sẽ chú ý bốn phương, cảnh giác đến từng cơn gió thổi ngọn cỏ lay, không có gì bất ngờ xảy ra, vị sư tỷ này của chúng ta là võ sư Đấu Thiên, hơn nữa đã bước vào Đấu Thiên không ít năm rồi."
"Hít!"
Vương Minh hít sâu: "Lợi hại như vậy sao? Còn mạnh hơn lão sư?"
Lý Hạo lắc đầu: "Cái tên như người, còn cần phải luyện nhiều và đọc sách nhiều, học hỏi nhiều người! Lão sư là ngũ thế dung hợp, Phá Bách bình thường, Đấu Thiên bình thường."
Nói đến đây, Lý Hạo lại nói tiếp: "Võ lâm thời nay, không nói bên ngoài, võ lâm Ngân Nguyệt, trước khi lão sư bước vào Đấu Thiên, là ta nói tại bản thổ bước vào Đấu Thiên, đều là phế vật!"
"Hả?"
Vương Minh có chút sửng sốt, là có ý gì?
Đấu Thiên sao lại là phế vật?
Lý Hạo tiếp tục nói: "Không thể bước vào Đấu Thiên, hoặc có thể nói, ra ngoài rồi mới bước vào Đấu Thiên, ngược lại có thể là cường giả."
Vương Minh bối rối, thật sự không hiểu.
Lý Hạo giải thích nói: "Võ lâm Ngân Nguyệt, thiên tài thế hệ trước đều bị lão sư chế ngự, một đời càn quét ngang dọc võ lâm của lão sư, trước khi lão chưa bước vào Đấu Thiên, những người kia tinh khí thần vẫn bị lão áp chế!"
"Nghe mơ hồ vậy thôi, nhưng trên thực tế không hề, đây là một loại áp chế thần ý và thần thế!"
"Cho nên, mấy người Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường, Tề Mi Côn Tôn Nhất Phi, cũng không thể bước vào Đấu Thiên, bọn họ ở hiện tại, có xem Đấu Thiên là gì?"
"Còn có Hạ Dũng, cũng ra ngoài rồi, mới bước vào Đấu Thiên."
Giờ phút này Lý Hạo cũng được xem là đại sư của võ đạo, ngược lại còn am hiểu và phong phú hơn chút, tiếp tục nói: "Nói đơn giản hơn chút, những người kia năm đó bị lão sư đánh bại, có một số người thiên phú rất mạnh, bị đánh bại mà không chết, đều là nhân kiệt! Nhưng, chỉ cần ở lại Ngân Nguyệt, sẽ không có cách nào đột phá lên Đấu Thiên, trừ phi đi ra ngoài... Nhưng đi ra ngoài, cũng chưa chắc có thể đột phá..."
Vương Minh vò đầu, bứt tai, thật sự rất khó lý giải.
Điều đó với việc đi ra ngoài có liên quan sao?
Còn nữa, vừa rồi không phải là nói điến chuyện của tỷ ấy chứ?
Lý Hạo thấy y không hiểu, cũng không muốn giải thích thêm, quay lại chủ đề chính: "Tỷ ấy là đệ tử của lão sư, theo lý mà nói, lúc trước không nên để lão sư tấn cấp Đấu Thiên, không phải là không được, mà là lão sư chưa tấn cấp, chị ấy tấn cấp trước, điều này chỉ có thể nói là, thế của chị ấy rất yếu, thậm chí yếu đến mức lão sư không thèm ngăn chặn!"
"Đơn giản mà nói, cường giả mới xứng bị lão sư áp chế, kẻ yếu thì không!"
"Đội trưởng so với chị ta có khi mạnh hơn chút, bởi vì đội trưởng dù gì cũng là võ sư tấn cấp dưới trướng lão sư, mặc dù tấn cấp có chút vội vàng, đối với việc cảm ngộ thế không sâu, nhưng mặc dù như vậy, có lẽ vẫn mạnh hơn những võ sư Đấu Thiên bình thường khác!"
Vương Minh gật đầu.
Thật ra vẫn chưa hiểu được nhiều, nhưng đại khái là cũng biết được một chút, bên Ngân Nguyệt này, lúc trước khi Viên lão tấn cấp Đấu Thiên, cũng chỉ là gà mờ!
Ý của Lý Hạo chính là đây sao?
Mặc dù y vẫn không rõ nguyên nhân, thế nhưng hiểu rõ được, đây chính là áp chế đến từ lão sư.
Nói thật quá đáng sợ!