TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 700: Ngân Nguyệt đệ bát kiếm (1)

Võ Vệ Quân.

Trong chớp mắt, đã là ngày 12 tháng 9.

Đã là ngày thứ ba từ khi Lý Hạo đến Võ Vệ Quân.

Hôm nay, khu sinh hoạt của Võ Vệ Quân lại nhiều thêm mấy người.

Khuôn mặt Trần Kiên chất phác, nhưng bên trong chất phác lại mang theo một chút rung động, trên đường tới đây, y trông thấy rất nhiều võ sư, mỗi người đều là cực kỳ cường hãn, chỉ là cái cảm giác áp bức của Thế kia, trên đường đi y cảm giác rất nhiều người đều có.

Thế, Phá Bách viên mãn mới có được.

Nhưng tại nơi này, dường như gặp phải ai, cứ vài người là lại có người có Thế.

Y vốn tưởng rằng, chính mình cùng Ngô Siêu hấp thu một chút Thần Bí Năng nhanh chóng từ Phá Bách sơ kỳ bước vào trung kỳ, trong quần thể võ sư đã coi như tương đối lợi hại.

Y làm sao biết được, đến Bạch Nguyệt thành, bây giờ mới phát hiện, Phá Bách… thật ra rất yếu!

Bên kia, Ngô Siêu dáng người thon gầy, trong ánh mắt cũng đầy sự kinh ngạc, không có sự tiêu dao như ngày thường, đi trên đường cũng đều có chút tung bay, giờ đây lại bị dọa đến nỗi thiếu chút hồn siêu phách lạc, nơi đây quả thực rất nhiều cường giả.

Người duy nhất còn ổn, cũng chỉ có Lưu Long.

Về phần Liễu Diễm, ngược lại là không có phản ứng gì, sâu trong đáy mắt lại có chút cấp bách cùng hâm mộ, dưới sự giúp đỡ của Lý Hạo, nàng đã nhanh chóng bước vào Phá Bách hậu kỳ, thế nhưng là… Phá Bách viên mãn vẫn chưa thể vượt qua.

Cảm ngộ Thế, nàng cứ mãi chậm chạp không cảm thụ được.

Lý Hạo tới Bạch Nguyệt thành cũng không đi tìm nàng, ngược lại bảo Vương Minh đi gặp nàng một lần, bảo nàng cẩn thận chút, không có việc gì không cần tìm Lý Hạo, chủ yếu như vậy sẽ không an toàn.

Cái này khiến Liễu Diễm rất khó chịu.

Thế nhưng là, nàng biết tình huống trước đây, không gặp mặt mới là an toàn nhất.

Nhưng giờ phút này đây, tiến vào Võ Vệ Quân, Liễu Diễm càng thêm cấp bách cùng uất ức, nơi này võ sư nhiều lắm, nhiều đến Phá Bách hậu kỳ như nàng, ở đây, chỉ là rất bình thường, hoàn toàn không như trong tưởng tượng, không có siêu năng, nàng cũng sẽ được coi như là cường giả một phương.

Lưu Long lại rất bình tĩnh, bất động thanh sắc.

Giờ phút này, y đang theo sau một người trẻ tuổi tiến về phía trước, người trẻ tuổi không phải Mộc Lâm, mà là Vương Khánh, đội trưởng đội cận vệ của Kim Thương.

Không có gì khác, chỉ là đối với Lưu Long có chút hiếu kỳ mà thôi.

Con trai của Ngân Thương.

Tam Thương năm đó nổi danh Ngân Nguyệt, nhắc đến cường giả thương đạo của Ngân Nguyệt, chỉ có ba vị này, bây giờ người kế thừa của Đồng Thương dường như đã đoạn tuyệt, con trai của Ngân Thương dường như cũng không còn dùng thương.

Y không cảm nhận được thương đạo chi ý trên người của Lưu Long nữa.

Đối với vị con trai của Ngân Thương, một mực lưu tại ngân thành chưa từng rời đi này, y vẫn cảm thấy có chút kiêng kỵ.

Nhưng sau khi gặp mặt, y lại cảm thấy…chẳng qua cũng chỉ có thế thôi.

Đây là cảm giác chân thật sao!

Lưu Long không hề để cho y một chút cảm giác áp bức gì, chỉ có bình thản, bình thản như sóng nước không hề sợ hãi.

Một vị võ sư như vậy, năm đó ở Bạch Nguyệt thành, trong tuần dạ nhân từng nói qua, y muốn một mình trấn thành, từ bỏ mê hoặc được trở thành siêu năng, quả quyết dứt khoát rời khỏi Bạch Nguyệt thành, tại cái Ngân thành nho nhỏ kia, lập nên một đội có tên là tiểu đội Liệp Ma.

Bên cạnh y, chính là những đội viên mà trong mấy năm qua y lôi kéo được sao?

Ba vị Phá Bách võ sư…

Phá Bách, tại địa phương nhỏ như Ngân thành có lẽ cũng không tệ, nhưng trong Võ Vệ Quân này chủ yếu chính là Phá Bách, đồng thời cũng chỉ là khởi đầu, Võ Vệ Quân lớn như vậy, võ sư Phá Bách cũng được hơn một nửa, còn lại, cũng đều là Trảm Thập cảnh sắp tấn cấp.

“Lưu Tuần thành, phía trước chính là chỗ ở của các ngươi.”

Vương Khánh mở miệng, lại nói: “Gần đây Lý Bách Phu trưởng đều đang tu luyện, không tiện quấy rầy, nhưng đã sớm dặn dò, nếu các ngươi tới thì Lưu Tuần thành cứ tự nhiên là được, nhân tiện giúp hắn chỉnh lý nội vụ một chút, Lý bách phu trưởng đã thành lập Bách Nhân đội, đội viên bây giờ có 30 người, đều là đến từ Kiếm môn.”

Lưu Long khẽ gật đầu, thanh âm lạnh nhạt: “Đa tạ!”

“Không cần khách khí.”

Vương Khánh đưa mấy người đến tòa lầu nhỏ trước mặt, suy nghĩ một chút vẫn nói: “Lưu Tuần thành thu xếp xong, có thể đi một chuyến đến gặp Thiên Phu trưởng đại nhân bên đó không, đại nhân có chuyện muốn cùng Lưu Tuần thành tâm sự.”

Lưu Long gật đầu.

Kim Thương!

Trước khi đến, y đã biết nơi đây do Kim Thương làm chủ, mà Kim Thương, quan hệ với Ngân Thương thực ra cũng không tệ, danh tiếng của Tam Thương, lúc Ngân Thương Lưu Hạo chưa chết cũng từng đề cập qua với Lưu Long một chút, lúc tuổi còn nhỏ, kỳ thực Lưu Long cũng đã gặp qua một lần, nhưng đã nhiều năm trôi qua, đã sớm không còn ấn tượng gì.