Chớp mắt đã qua một ngày khác.
Ngày 14 tháng 9.
Hôm nay, theo 16 võ sư Tuần Kiểm Ti đến để báo cáo, số lượng người trong Liệp Ma đoàn lập tức biến thành 51.
Quảng trường diễn võ.
Tất cả 50 võ sư thành viên đều đến, tại thời điểm này, tất cả đều có một chút ít thấp thỏm không yên.
Bây giờ, toàn bộ Liệp Ma đoàn trên cơ bản được chia làm hai phe phái, Ngân Thành nhất hệ và Kiếm Môn nhất hệ.
Những người đến từ Tuần Kiểm Ti đều là người quen cũ của Lưu Long, một ít là thành viên của đội Chấp Pháp ban đầu của hắn, nhưng mấy năm trước đã đi theo Vương Hằng Cương.
Bất kể là võ sư Kiếm môn, hay là võ sư Tuần Kiểm Ti, thì đều có chút ít thấp thỏm không yên.
Đối với Lý Hạo, họ không hiểu rõ.
Hơn nữa gia nhập Liệp Ma đoàn của Lý Hạo cũng không phải bọn họ tự mình cố gắng để đạt được, mà là môn chủ của bọn họ và Ti trưởng của Tuần Kiểm Ti đến đề cử, Hồng Nhất Đường và Vương Hằng Cương đều đánh giá Lý Hạo rất cao.
Mặc dù, tất cả mọi người đều cảm thấy có thể là khen ngợi hơi thái quá.
Hơn nữa, tại thời điểm này, bốn phương tám hướng đều có rất nhiều võ sư đang xem náo nhiệt.
Mọi người không hề nghĩ tới, Lý Hạo lại thành lập bách nhân đoàn nhanh như vậy. Tuy nhân số còn chưa đạt tiêu chuẩn, nhưng lúc này mới có mấy ngày thôi mà đã có thể kéo tới 50 võ sư, như vậy đã khiến người ta rất bất ngờ rồi.
Võ sư, ngoại trừ Vũ Vệ quân, kỳ thật hiện tại thật sự không dễ thấy.
Kiếm Môn, có lẽ xem như là môn phái võ đạo lớn nhất Ngân Nguyệt hiện nay rồi, tuy rằng môn chủ là siêu năng.
Lý Hạo còn chưa tới.
Bốn phía, một số võ sư đã xì xào bàn tán.
“Một đám lính mới non tơ!”
“Nhưng mà xem ra, chất lượng cũng được, nghe nói Kiếm Môn và Tuần Kiểm Ti đều rất coi trọng vị kia. Võ sư Phá Bách không ít, hơn nữa còn có tận một vị Đấu Thiên.”
“Lưu Long?”
“Đúng, chính hắn.”
“Vậy còn được, nhưng Lưu Long cũng mới bước vào Đấu Thiên không bao lâu, chưa chắc đã mạnh.”
“Các ngươi nói xem, tên kia có điều chúng ta tham gia hay không? Dù sao bây giờ mới chỉ có 50 người, mới một nửa mà thôi. Hình như thiên phu trưởng đã đồng ý, mỗi đoàn đều có thể điều động 3 người, đội thân vệ có thể điều động 10 người.”
“Ngươi có đi không?”
“Ta không đi!”
“Vậy không phải là được rồi sao, dù gọi ta đi, ta cũng không đi. Một đám người mới, thực lực có lẽ còn được, nhưng ở đây có bao nhiêu người hoàn toàn dựa vào thần bí năng để đắp lên, còn không bằng những siêu năng nhiều thủ đoạn kia đâu!”
“......”
Ngươi nói một câu, ta nói một câu, những võ sư này nói rất nhỏ, nhưng nhiều người thảo luận, cũng mang lại không ít áp lực cho các thành viên của Liệp Ma đoàn.
Phải biết rằng, nơi này có gần trăm Phá Bách viên mãn.
Thế do nhiều người tụ tập lại cũng làm cho những võ sư mạnh nhất – không quá Phá Bách hậu kỳ đều có chút khẩn trương. Lưu Long ngược lại là Đấu Thiên, nhưng giờ phút này Lưu Long yên tĩnh giống như một pho tượng Phật, hoàn toàn không nhúc nhích, cho nên không ai biết y nghĩ cái gì.
Không chỉ có những võ sư vây xem, kỳ thật những võ sư Đấu Thiên trên đài diễn võ ở giữa quảng trường kia cũng đang quan sát, chỉ là không có biểu hiện rõ ràng như các võ sư khác, từng người một tiến lên trên mà thôi.
Giờ phút này, Trần Tiến bưu hãn cười lạnh một tiếng: “Tốc độ ngược lại không chậm, mới mấy ngày đã kéo tới nhiều người như vậy, Địa Phúc Kiếm ngược lại chịu bỏ, ngay cả con gái ruột cũng đưa tới!”
Là truyền nhân của Khai Sơn Phủ, y dĩ nhiên thấy Lý Hạo khó chịu.
Cho dù bị đánh, thì vẫn khó chịu.
Một bên, La Tề Triệu truyền nhân của La Gia Thương, dáng người cao lớn hai tay thon dài, nghe được câu này, nhếch miệng cười, thấp giọng nói: “Nói nhỏ một chút, ngại bị đánh không đủ sao?”
Trần Tiến liếc y một cái: “Ngươi không bị đánh?”
Chế giễu ai đây!
9 bách phu trưởng, trong đó 5 người đã bị đánh, 4 người còn lại thậm chí còn không có cơ hội ra sân.
La Tề Triệu cũng không tức giận mà là cười nói: “Bị đánh cũng phải chịu thôi, vốn đã không phải đối thủ rồi, ngược lại giờ hắn kéo Lưu Long tới... Truyền nhân của Ngân Thương, thực lực cũng khá được, các ngươi nói nếu Lưu Long này ra tay, chúng ta có thể thu thập được không?”
“Hắn?”
“Thời gian bước vào Đấu Thiên quá ngắn, chúng ta ai cũng tiến vào Đấu Thiên mấy năm rồi, cộng thêm cảm ngộ các loại ngộ đạo cổ binh, hấp thu thần năng thạch... Thứ tốt cũng ăn qua không ít, Lưu Long hắn còn kém một chút.”
“Đừng quên, Ngân Thành đều là quái thai, Ngũ Cầm Vương không cần nói, Lý Hạo bước vào võ đạo mới bao lâu? Lưu Long không giống như bọn họ sao?”
Những Đấu Thiên của Ngân Thành đều chỉ mới thăng cấp trong năm nay.
Tuy nhiên, một người lại mạnh hơn một người, một người đáng sợ hơn một người, tiến bộ nhanh đến nỗi ngươi không thể tin được.
Là một trong số ít nữ võ sư, Tạ Lam cắt ngang thảo luận của bọn họ, có chút nhíu mày nói: “Lý Hạo để cho người của hắn hội tụ ở đây, là muốn chính thức thành lập đoàn sao? Hiện tại nhân thủ còn chưa tuyển đủ... Thiên Tuyền trận của Vũ Vệ quân, bọn họ cũng không hiểu, nếu tiếp theo thao luyện cùng nhau, nhân thủ của hắn chậm rãi bổ sung thì không tiện lắm.”
Vũ Vệ quân có quân trận, Thiên Tuyền đại trận.
Ngàn người thành trận, trăm người cũng có thể thành trận.
Ngày thường là trăm người một đội luyện tập, nhưng cứ cách năm ngày sẽ cùng nhau luyện tập để làm quen với quân trận, để tránh khi gặp phải cường địch lại không thể địch nổi.
Lý Hạo chưa đủ nhân thủ, hơn nữa người của hắn đều là người mới, rất khó để thuần thục.
Trần Tiến hừ một tiếng: “Ta cũng không muốn luyện tập cùng hắn, hơn nữa, Thiên Tuyền trận chỉ có thể dung nạp ngàn người, hiện tại trong quân đã có hơn 980 võ sư, bọn họ gia nhập liền vượt qua...”
“Trần Tiến!”
Một bên, có võ sư quát nhẹ một tiếng: "Được rồi, dù biết lão sư của ngươi bị lão sư của hắn giết, ngươi không cam lòng là chuyện bình thường! Nhưng đừng quên, đây là Vũ Vệ quân, bình thường không ai nói gì. Nhưng ngươi nhiều lần bộc lộ oán niệm, cẩn thận xảy ra vấn đề!”
Võ sư nhất đạo, không ít người có thù với nhau.
Nếu còn lăn lộn trong võ lâm vậy thì cả đời không qua lại với nhau, nếu không một là báo thù, hai là buông tha cừu oán, không có thứ ba.
Nhưng nếu đã gia nhập Vũ Vệ quân, thì đó đều là chuyện của thế hệ trước rồi, nếu dây dưa nữa thì chỉ có thể dẫn tới phiền toái rất lớn.
Trần Tiến không nói nữa, trong mắt vẫn toát ra tràn đầy ý không cam lòng.
Tất nhiên, những người khác không khuyên nữa.
Nếu ở trong giang hồ, hai người gặp mặt liền phân sinh tử, có thể cùng nhau ở chung đã coi như không tệ rồi.
Đang tán gẫu, xa xa, Lý Hạo tới.
Không chỉ Lý Hạo, Kim Thương và Mộc Lâm đều tới.
Thấy bọn họ tới, mọi người biết hôm nay Lý Hạo thật sự muốn thành lập đoàn.