Từ khi về tới Bạch Nguyệt Thành, hắn quả thật cảm thấy rất buồn chán, không có quá nhiều nhiệm vụ, không có kích thích chiến đấu, rõ ràng cách Nhật Diệu trung kỳ một bước ngắn, cũng vẫn không thể bước vào.
Vài nhiệm vụ nhỏ của Tuần Dạ Nhân, hiện tại hắn không thể nâng cao tinh thần.
Dù cho mấy ngày nay, Tuần Dạ Nhân đang đối phó ba tổ chức lớn, nhưng cũng là sấm to mưa nhỏ, Hách Liên Xuyên dẫn người giết một ít người của Hồng Nguyệt, mạnh nhất cũng chỉ là Nhật Diệu, đã bị giết chết rất nhanh.
Một đám người xuất động, giết vài siêu năng Hồng Nguyệt, chỗ tốt được chia... còn chưa đủ nhét kẻ răng!
Lý Hạo không nói tiếp, xoay người rời đi.
Tin tức của Vương Minh rất nhạy, đương nhiên cũng Lý Hạo không giấu diếm chuyện gì, người này không phải phải mạo hiểm... tùy tiện gã là được.
Lý Hạo đều là thái độ này đối với những võ sư này, siêu năng.
Chúng không còn là trẻ con nữa, chúng phải tự chịu trách nhiệm.
Vương Minh nói cũng đúng, bởi như vậy, càng giống như phú nhị đại du sơn ngoạn thủy... Trên thực tế cũng chính là vậy.
...
Không bao lâu, Lý Hạo đuổi kịp hai chiếc xe của Võ Vệ Quân.
Hắn không chạy nữa mà nhanh chóng nhảy xuống chiếc xe thứ hai, bọn Lý Hằng hoảng sợ suýt chút nữa cho là kẻ địch đột kích, cũng may nhanh chóng nhìn rõ dáng vẻ của Lý Hạo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
...
Tổng bộ Tuần Dạ Nhân.
Hầu Tiêu Trần đã trở về. Lúc này, lão đang vuốt ve Hỏa Phượng Thương, cứ như đang cảm ngộ cái gì, hồi lâu nhẹ nhàng cười, có chút hiểu ra.
Lý Hạo!
Quả nhiên là ngươi!
Không nghĩ tới, ngươi thực sự làm nứt thần thương ý, nhưng lại theo cách không ngờ.
Lúc này, Ngọc tổng quản gõ cửa tiến vào, nhẹ giọng nói: “Lý Hạo mang theo người của hắn đi ra, hôm qua mới xây dựng đoàn đội, ngày hôm nay ngay cả nhân viên cũng chưa chắc biết rõ, hắn đi ra ngoài... trong lý lịch của Lý Hạo, cũng không nói hắn cấp tiến như vậy!"
Lý lịch của Lý Hạo rất rõ ràng, hắn là một người trẻ tuổi mưu sau đó định, cũng không nóng nảy như bây giờ.
Vụ án Hồng Nguyệt giết người, có thể bị vạch trần ở Ngân Thành, đều là Lý Hạo một tay chế tạo.
Nếu không có Lý Hạo vẫn truy tra, âm thầm nhìn chằm chằm suốt một năm, e rằng đến khi Lý Hạo chết, cũng chưa chắc có người biết, bọn họ đều chết trong tay của Hồng Nguyệt, hành vi của Hồng Nguyệt tương đối bí mật.
Nhưng hôm nay, vì sao Lý Hạo nôn nóng như vậy?
Hầu Tiêu Trần khẽ vuốt trường thương, nhẹ giọng nói: “Hắn có ý nghĩ của chính mình, e rằng có nhiều kiến thức hơn, nhìn thấy nhiều hơn và cảm nhận được khoảng cách về sức mạnh. Mặt khác, hắn có lẽ muốn trợ giúp Viên Thạc, hoặc có lẽ là thay Viên Thạc chia sẻ một ít áp lực... Viên Thạc gióng trống khua chiêng đi Trung bộ giết người của Hồng Nguyệt, ngươi cảm thấy Viên Thạc thực sự điên cuồng đến mức độ này?"
Ngọc tổng quản suy tư một lúc, nhẹ giọng nói: “Ý của bộ trưởng là... Viên Thạc to gan như thế, bừa bãi như vậy, thực ra cũng là vì dời đi lực chú ý của Hồng Nguyệt?"
"Nếu không?"
Hầu Tiêu Trần nhìn về phía xa, khẽ thở dài: “Đồ đệ của hắn là cái đinh trong mắt của Hồng Nguyệt, Ngân Nguyệt lại thành mảnh đất thị phi, nếu như hắn không ra mặt dời đi sự chú ý của những cường giả kia, Tranh Nguyệt, Hoàng Nguyệt đang đuổi giết hắn, có lẽ sẽ đối phó với Lý Hạo ngay giữa đường rồi!"
Nếu như Viên Thạc không phải quấy rối, Hồng Nguyệt còn có thể điều nhiều cường giả hơn nữa, vậy mục tiêu là ai?
100% là Lý Hạo!
Đạo lý này, thật ra rất nhiều người nhìn hiểu.
Thậm chí bao gồm Ánh Hồng Nguyệt, cũng có thể nhìn thấu. Nhưng so với đối phó Lý Hạo đến giờ còn chưa nổi danh, thì nhất định phải giải quyết Viên Thạc, ai cũng biết Viên Thạc đáng sợ, người này phá vỡ gông cùm xiềng xiếc, nếu không phải quản, rất nhanh sẽ trở thành đại họa tâm phúc của y!
Nếu không phải bản thân Ánh Hồng Nguyệt không đi được, y nhất định sẽ đích thân đối phó Viên Thạc, Tranh Nguyệt cùng Hoàng Nguyệt, vị trí thứ hai và thứ ba trong toàn bộ Hồng Nguyệt. Lúc này, mặc kệ vô số đại sự ở Trung bộ, chuyên tâm đối phó Viên Thạc, có thể thấy được chút ít.
Ánh Hồng Nguyệt, đã coi trọng Viên Thạc đến cực hạn!
Lam Nguyệt, Tử Nguyệt ở Ngân Nguyệt, mục tiêu chủ yếu cũng là Lý Hạo, di tích nào, Hầu Tiêu Trần cũng là thứ nhì, ý tưởng trước đó của Lam Nguyệt, chính là thời điểm chiến đấu cùng Hầu Tiêu Trần, bọn họ mang đi Lý Hạo.
Hồng Nguyệt vì đối phó thầy trò hai người, trong thất Nguyệt, tứ Nguyệt đều đặt trọng tâm ở trên người bọn họ.
Hầu Tiêu Trần tiếp tục nói: “Ngươi đã nói, Lý Hạo là một người bày mưu rồi hành động, giờ làm sao không mưu? Không có thời gian mà thôi, sư phụ hắn vì hắn, một mình giết hướng Trung Bộ, bằng không, Viên Thạc khiêm tốn một ít, người nào có thể tìm tới hắn? Lý Hạo cũng hiểu đạo lý này, hắn chỉ là không nói, không có nghĩa là không hiểu, nếu như ngươi cảm thấy hắn không hiểu, vậy quá coi thường người này!"
Ngọc tổng quản khẽ gật đầu.
Nhưng vẫn còn có chút khó hiểu: “Viên Thạc cũng không phải chỉ có mình hắn là học trò, hắn dạy dỗ Lý Hạo 3 năm, cảm tình chắc khá tốt, nhưng Lý Hạo, đáng để Viên Thạc trả giá lớn như vậy sao?"
"Lý Hạo là một điểm, còn có một điểm... Viên Thạc bản thân cũng không cam lòng!"
Hầu Tiêu Trần dường như hiểu rõ Viên Thạc, cười nói: “Chính hắn không cam lòng năm đó không bằng người của hắn, bây giờ có thể đạp hắn! Trước hắn tuyệt vọng, mất tinh thần, cho nên không biểu lộ ra. Nhưng khi hắn thấy được cơ hội... một khi làm cho những người này bắt được cơ hội, một phần cơ duyên, bọn họ có thể dùng ra 10 phần. Viên Thạc, cũng muốn cho mình một ít áp lực, ở dưới nguy hiểm đến sống chết, mới có hy vọng lớn hơn, đuổi theo này siêu việt người của hắn."
"Thiên Kiếm, Bá Đao những người này, đều còn sống, đều lẫn vào tốt, Ánh Hồng Nguyệt càng phải như vậy, Nam Quyền, Kim Thương cũng không tệ, Trung Bộ còn có bạn cũ của hắn ở, ngươi cảm thấy, Viên Thạc hắn cam tâm sao?"
Song trọng nguyên nhân, dẫn đến Viên Thạc điên cuồng.
Từ Lâm Giang, giết thẳng một đường, lão muốn giết đến Trung Bộ, tuy cũng che giấu hành tung, nhưng mỗi lần giết người đều sẽ bại lộ, không làm nhiều che giấu, lão làm cho mình tùy thời tùy chỗ, đưa mình vào trong một trạng thái cực kỳ nguy hiểm.
Điên cuồng như vậy, cũng khiến không ít người quan tâm lão, có chút bất an.
Người này chưa chết, sau này sợ rằng sẽ xảy ra chuyện lớn.
Từ lúc bắt đầu chém giết Tam Dương, hôm nay Viên Thạc, thậm chí bắt đầu chém giết cường giả Tam Dương đỉnh phong.
Bích Quang Kiếm cùng lão, có người nói cũng đã bước vào hình thái Uẩn Thần.
Bích Quang Kiếm vừa mới bắt đầu, dường như chỉ có thể có thể so với một vài Tam Dương sơ kỳ yếu hơn, không bao lâu, liền có tin tức truyền đến, Bích Quang Kiếm lấy khoái kiếm chém giết một vị Tam Dương sơ kỳ, những vũ sư thế hệ trước, một khi bắt được cơ hội, đều nhanh chóng điên cuồng trở nên mạnh mẽ.