Lại có người cười nói: “Cứ coi như thật là mồi nhữ, Hách Liên Xuyên không có ở đó, Hầu Tiêu Trần không ra mặt… vậy ta cũng có thể ăn nó!”
“Đối phương một người là Nhật Diệu, bốn người là Nguyệt Minh…không phải quá yếu, nhưng cũng không phải là cái gì.”
“Vẫn nên cân nhắc kỹ lưỡng, không được tùy tiện xuất thủ, nơi đó cách căn cứ của chúng ta quá gần, một khi bọn người đó mất tích, rất dễ dàng khiến các cường giả đến đây kiểm tra…”
Những người này ngươi một lời ta một câu, có người thì muốn nuốt sống mấy người kia, có người thì lại đề nghị phải cẩn thận một chút.
Nơi này, đích thực là một căn cứ địa của Hồng Nguyệt, chỉ là trước kia rất ít người, bây giờ rất nhiều cường giả của Hồng Nguyệt tập trung về đây, trước kia nơi này bất quá chỉ hơn 10 người, bây giờ lại tụ tập những 40-50 vị siêu năng.
Cũng chính vì vậy, nơi này có chút loạn, nhiều người, lại đến từ nhiều địa phương khác nhau, một cứ điểm nho nhỏ như vậy đã có tới người của ba hành tỉnh, giữa người và người với nhau, cũng không có quyền quản lý gì.
Cho nên lúc bàn luận, cũng có tiếng nói và đề nghị khác nhau.
Nơi đây, khoảng cách so với hạp cốc Hoành Đoạn không phải quá xa, bọn chúng lưu lại nơi đây kỳ thực cũng có một nhiệm vụ, đánh giết một số siêu năng lạc đàn. Chỉ cần không phải Hồng Nguyệt đều có thể giết.
Nếu là quá mạnh, thì không nên giết mà phải ghi chép lại, nơi này có mấy tên siêu năng cực kỳ am hiểu về dò xét, ví dụ như tên tai dài kia, mặc dù chỉ là cấp độ Nguyệt Minh mãn nguyệt, nhưng chỉ một đôi tai thôi lại có thể nghe được âm thanh trong phạm vi ngàn mét, siêu năng lực này, đặc biệt hữu dụng.
Ngoại trừ tai dài, còn có siêu năng giỏi về nhìn xa, chỉ là bây giờ sắc trời đã tối, quan sát không tiện, nên mới không có tiến lên.
Bất quá nơi đây, cũng có cường giả.
Tên to con kia chính là cường giả Nhật Diệu đỉnh phong, cũng được coi là thống lĩnh tạm thời ở nơi đây, nghe thấy đám người ồn ào cũng có chút đau đầu, cau mày nói: “Được rồi! mọi người bình tĩnh một chút! Tuần Dạ Nhân chẳng có gì ghê ghớm, giết hay không giết, chỉ cần không phải là cạm bẫy, nên giết thì cứ giết! Những tên khốn kiếp kia, thời gian qua cũng đã giết không ít người của chúng ta, Hồng Nguyệt đã khi nào phải sợ qua Tuần Dạ Nhân?”
“Sau khi Hầu Tiêu Trần giết trưởng lão Hồng Phát, phía quan phương Ngân Nguyệt sớm đã cùng chúng ta không chết không thôi!”
Nói xong, suy nghĩ một chút lại nói: “Tiếp tục quan sát một chút, chỉ cần không phải mồi nhữ của Tuần Dạ Nhân đưa ra là được, mặt khác, cũng nên dò xét bên Bạch Nguyệt thành một chút, xem cường giả của Tuần Dạ Nhân bên đó có động tĩnh gì không.”
“Được!”
Một đám người không nói thêm lời nào nữa, ở đây ngày nào cũng chui dưới lòng đất, người lại nhiều, lại không có cách nào tu luyện cho tốt, cả đám người đều đã kiềm nén đến phát bực, vừa nghĩ đến ba nữ nhân bên ngoài kia, thịt mềm da mịn, lại còn có tên Vương Minh mang theo rất nhiều Thần Bí Năng …trên mặt bọn họ đều lộ ra một nụ cười ranh mãnh.
Cuối cùng cũng không cần phải ở đây nhàn rỗi không có việc gì làm.
……
“Phì phò…”
Tiếng hít thở, tiếng thở dốc, lại lần nữa vang lên trong đội ngũ.
Giờ phút này, trong bóng đêm, một đám người chạy đến nỗi đã gần như kiệt sức, có người chống trường kiếm tiến lên, cũng không cần biết trường kiếm trân quý đến đâu, không được sử dụng bừa bãi.
Phía trước, Lý Hạo dừng bước.
Quay đầu nhìn thoáng qua Lưu Long, truyền âm: “Vương Minh dường như đang ở sát nơi đây, ta đi trước nhìn xem, nếu như có thể dẫn đến một số người… vậy liền nghĩ ngơi một lát, trực tiếp động thủ!”
Lưu Long cũng là bị gia hỏa này làm cho có chút bất đắc dĩ.
Đã chạy suốt một ngày!
Lý Hạo mặc kệ y, nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Một lát sau, Lý Hạo trông thấy năm cái quang đoàn, quang đoàn của Vương Minh không nhỏ, bốn người khác hơi kém một chút.
“Gia hỏa này thật không sợ chết, còn mang theo bốn vị Nguyệt Minh!”
Lý Hạo cũng là im lặng, nhanh chóng tới gần, động tác rất nhẹ nhàng, hắn đã hấp thu không ít phong năng, lại thêm am hiểu Lộc Doanh thuật, trong bóng đêm nhảy vài cái, liền tiến về phía trước vài trăm mét, trong nháy mắt đã ở trên thân một cây đại thụ.
Nhìn về phía trước nơi có ánh lửa, thấy được Vương Minh, cũng nhìn thấy Chu Cần, còn có ba cô gái tuổi không lớn lắm.
Lý Hạo không xem nữa, hơn nửa đêm còn ngồi ăn thịt nướng, nếu như có người lưu tâm bọn họ, khẳng định sẽ chú ý tới.
Hắn nhìn xung quanh, ngay cả dưới mặt đất cũng kiểm tra kỹ càng.
Một đôi mắt ở trong đêm tối đặc biệt sáng tỏ.
Rất nhanh, ánh mắt Lý Hạo khẽ động, lóe lên một cái biến mất tại chỗ, đến khi xuất hiện lại đã là ở trên một cây đại thụ khác.
Mà giờ khắc này, trong ánh mắt Lý Hạo, hiện ra một chùm sáng, không phải là quá lớn, phán đoán một chút, đại khái là cấp độ Nguyệt Minh viên mãn.
Quang đoàn này cũng không ở dưới đất, mà là bên trong cây cối.