TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 745: Dẫn xà xuất động (4)

Lý Hạo đi ra khỏi chân núi, nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhìn về phía phương xa.

Xa xa, dưới bóng đêm như hiện ra một vết nứt khổng lồ, đại địa dường như bị nứt ra, đó là Hoành Đoạn hạp cốc, một hẻm núi lớn phân chia Ngân Nguyệt Bắc - Nam.

Lưu Long cũng đi theo ngay phía sau.

Lý Hạo nhẹ giọng cười nói: “Lão đại, có cảm giác như thế nào?”

“Ngươi quá phá của!”

Lưu Long chỉ có cảm giác này, huyết thần tử gần như đã được sử dụng hết rồi, thu giữ được chắc cũng chỉ có như vậy, còn ba khối thần năng thạch kia cũng hết, mặc dù lần này thu hoạch được không ít thần bí năng.

Nhưng chỗ tốt thu được qua đợt tập kích vừa rồi, kỳ thật Lý Hạo không lấy cái gì cả mà đã cho hết vào trong đội.

“Chờ bọn họ đều cường đại lên, đều trở thành Phá Bách, đều học được trận pháp... 10 vị Phá Bách lấy hậu kỳ làm chủ trận, lại phối hợp với hắc khải, mỗi một tiểu đội đều có thể đối phó với Nhật Diệu, thậm chí có năng lực đánh chết đối phương.”

“Sau đó cứ tuần hoàn như vậy, giết kẻ thù, mạnh lên ... Có lẽ sẽ nhanh mang lại đủ thu hoạch cho chúng ta thôi!”

Lý Hạo cười ha hả nói: “Trước Phá Bách hậu kỳ, ta sẽ đầu tư một ít, góp thêm vào một ít chỗ tốt. Từ Phá Bách hậu kỳ đến viên mãn thì cần phải cảm ngộ thế, khi đó, nếu không thể tiến vào viên mãn thì cũng không cần tiêu hao gì cho bọn họ...”

“Ân, cũng đúng.”

Lưu Long khẽ gật đầu, hỏi: “Lần này, khi nào chúng ta sẽ trở về?”

“Khi không còn cách nào để tăng lên, hoặc là cường giả Hồng Nguyệt bị kinh động, hoặc là khi chúng ta bị đuổi giết...”

Lý Hạo cười một tiếng: “Sau này đều hành động vào buổi tối, ban ngày tu luyện nghỉ ngơi và thuần thục trận pháp.”

Lưu Long không nói gì nữa, xoay người rời đi.

Mà Lý Hạo cũng mang theo một ít chờ mong nhìn về phương xa.

Lần này mang Liệp Ma đoàn đi ra, hắn cũng có mục tiêu của mình, thu hoạch đủ huyết thần tử chất lượng cao để bước lên Tam Dương, Húc Quang... Tạm thời không cần xem xét.

Mặt khác chính là thần năng thạch, thứ này chắc cũng chỉ có Tam Dương mới có.

Cho nên, lúc này đây nhất định phải săn giết một ít cường giả Tam Dương.

Về phần dưới Tam Dương, cho dù giết thì những thu hoạch kia, kỳ thật Lý Hạo cũng không để ý lắm, một tháng trước đối với hắn còn là bảo vật, hiện tại đều là vật ngoài thân mà thôi.

......

Chớp mắt trời đã hửng sáng.

Ngày 16 tháng 9. Nơi đêm qua chiến đấu đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, mấy người Vương Minh cũng lái xe của mình đi đến nơi tiếp theo có thể có cường giả.

Mà Hồng Nguyệt cứ điểm vẫn yên tĩnh như mọi khi.

Không biết qua bao lâu, một thân ảnh đeo mặt nạ quỷ hiện lên bên ngoài cứ điểm, y phát ra một ít động tĩnh, sau đó cũng không đợi hồi phục.

Đối phương không tiếp tục chờ đợi mà là trực tiếp chui vào dưới lòng đất.

Một lúc sau, vội vàng rời khỏi cứ điểm.

Bên dưới, người đi nhà trống, lúc nãy vốn không ai quan tâm nhưng bây giờ đi lên dò xét, rõ ràng có dấu vết chiến đấu, hiển nhiên đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cứ điểm này đã bị phát hiện.

......

Bên ngoài thành Bạch Nguyệt.

Vẫn là trang viên lớn đó.

Chỉ là bây giờ nhân thủ nhiều hơn rất nhiều, một đám cường giả đến từ các tỉnh phương Bắc đều đã hội tụ lại.

Tam Dương, rất nhiều.

Lam Nguyệt đang nói chuyện, Tử Nguyệt ở một bên không có việc gì làm bỗng nhiên nói: “Vừa rồi phía dưới có người đưa đến tin tức, căn cứ gần hồ Thiên Lan đã bị hủy, tất cả các thành viên bên trong đều mất tích, hiện trường có dấu vết chiến đấu, cũng có máu lưu lại!”

Lam Nguyệt hơi nhíu mày: “Căn cứ kia, hẳn là có không ít người đi?”

“Không ít, bên đó có bốn tiểu tổ.”

Bốn nhóm, có nghĩa là có 40 siêu năng và 4 người cấp Nhật Diệu.

Cho dù lần này nhận được toàn bộ lực lượng của Hồng Nguyệt tỉnh 19 trợ giúp, Lam Nguyệt cũng có chút nhịn không được: “Nhiều người như vậy mà lại cùng nhau biến mất sao? Ta nhớ không lầm, ở đó còn có một vị Nhật Diệu đỉnh phong tọa trấn... Cho dù là một vị Tam Dương đi nữa, nếu liên thủ lại thì cũng có thể đối phó đi?”

Trong nháy mắt chết nhiều siêu năng như vậy, cho dù là y thì cũng có chút đau lòng.

Người nào làm?

Về phần biến mất... Biến mất nghĩa là đã chết, không cần mơ tượng chờ họ trở lại, đó là chuyện không thể nào.

Tử Nguyệt trầm giọng nói: “Căn cứ hồ Thiên Lan cách Hoành Đoạn hạp cốc không quá xa. Gần đây Tuần Dạ Nhân không có động tĩnh gì, trước đó Hách Liên Xuyên đã bị thương, hiện tại đã như rùa rụt đầu ở Bạch Nguyệt thành dưỡng thương. Hầu Tiêu Trần thì không đến mức tự mình ra tay đối phó một ít Nguyệt Minh Nhật Diệu... Hơn nữa căn cứ vào tình báo cho thấy, dấu chân tại hiện trường rất lộn xộn, hẳn không phải là một người mà là một đám người ra tay, thực lực hẳn không tính là quá mạnh...”

Nếu thật sự có cường giả ra tay, vậy thì sẽ không xuất hiện rất nhiều người.

“Phi Thiên hay Diêm La?”

Tử Nguyệt lại hỏi một câu.

Tại Ngân Nguyệt, có nắm chắc dùng một lượng lớn nhân thủ để giải quyết 40 vị siêu năng, ngoại trừ Phi Thiên cùng Diêm La thì hẳn không có thế lực nào khác.

Về phần Tuần Dạ Nhân thì đã xác định họ không đi ra ngoài, đương nhiên sẽ không nằm trong suy đoán.

Hiện tại trong đại sảnh, mấy vị cường giả Tam Dương đến từ ngoại tỉnh đang nóng nảy vô cùng: “Lá gan của Phi Thiên cùng Diêm La thật không nhỏ! Bỏ đá xuống giếng, đám người này một người nhanh hơn một người... Lam Nguyệt đại nhân, hay là chúng ta tìm được cứ điểm của bọn họ để trả thù! Không hạ uy phong của bọn họ, bọn họ còn cho rằng Hồng Nguyệt dễ bắt nạt!”

“Đúng vậy!”

“Còn nữa, bên phía hồ Thiên Lan có cần phái người đi xem hay không, tìm mấy siêu năng am hiểu truy tung hẳn có lẽ truy tìm ra được. Mới phát sinh vào tối hôm qua, cho dù đối phương chạy trốn thì cũng không thể nhanh chóng tiêu trừ hết dấu vết!”