Phòng Cơ Yếu rất yên tĩnh vào buổi sáng.
Ngoại trừ việc Lý Hạo nhận được cờ thưởng, khiến mọi người bàn tán sôi nổi một trận, rất nhanh người nên nói chuyện phiếm thì nói chuyện long trời lỡ đất, nên uống trà đọc báo liền uống trà đọc báo, không ai để ý hành tung của hai người Chu Hạ.
Tất cả mọi người nghĩ, đến đưa cờ thưởng xong, người ta tự nhiên là đi rồi.
Chẳng lẽ ở lại chờ Tuần Kiểm Ti mời ăn cơm tối?
......
Cùng lúc đó.
Bên ngoài Tuần Kiểm Ti.
Một ông lão lơ đãng chậm rãi đi qua cổng Tuần Kiểm Ti, đi thẳng về phía trước một hồi, một chiếc xe màu đen đã dừng lại ở đây.
Ngân 7219.
Lão nhân liếc nhìn vào bên trong xe, như thể vô tình lướt qua.
Rồi nhanh chóng rời đi một cách tự nhiên.
Không có ai trong xe!
Và chiếc xe đã ở đây trong nhiều giờ.
Đi một hồi, lão nhân tiến vào một con hẻm nhỏ, giờ làm việc cũng không có mấy người đi dạo ở bên ngoài, ngõ nhỏ rất yên tĩnh.
Lão nhân vừa đi vừa chậm rãi nói: "Không có ai, sau khi người vào thì không có tin tức gì nữa.”
Một lát sau, ẩn dưới mái tóc hoa râm, từ tai nghe bên tai truyền đến tiếng nam nhân lạnh lùng: "Ngươi trở về trước đi! Chu Hạ sẽ không tùy tiện đi vào, hơn nữa sau khi vào dường như đã mất tích... Bên Tuần Kiểm Ti cũng không có bất kỳ thông tin tình báo nào! Rất hiển nhiên, có thể hai người bọn họ bỏ trốn, nếu không thì chính là... Âm thầm bị bắt, mà bắt bọn họ, có thể chính là tiểu đội Liệp Ma!” Không phải là Đội Chấp Pháp.
Nếu không, ít nhiều cũng có chút tin tức truyền về.
Về phần vì sao Chu Hạ lại đi vào... Nghe nói là để tặng cờ thưởng cho Lý Hạo... Con mẹ nó, đồ phá hoại!
Có liên quan đến Lý Hạo sao?
Chắc là không!
Bởi vì căn cứ vào tình báo mà gã nhận được, Lý Hạo còn vui vẻ cầm cờ thưởng, trở về Phòng Cơ Yếu khoe khoang.
Người này là một tuần kiểm mới, còn cầm cờ thưởng đi khoe khoang, nào có tâm tư lớn như vậy.
Cho nên khi chuyện này xảy ra, trước tiên đối phương loại trừ có liên quan với Lý Hạo.
Rất có thể là bị bọn Lưu Long phát hiện, trực tiếp âm thầm bắt bọn Chu Hạ.
Chu Hạ, đồ ngu xuẩn này!
Bên tai lão nhân lại vang lên một tiếng mắng.
Mắng Chu Hạ ngu ngốc!
Ngươi rảnh rỗi không có việc gì làm?
Chạy đến tặng cờ thưởng cho Lý Hạo... Đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?
Thật cho rằng, bọn Lưu Long sẽ không ra tay sao?
"Quên đi, bắt rồi thì bắt... Hai tên kia cũng không biết cái gì, chỉ là đáng tiếc... Tên ngu xuẩn Chu Hạ vốn là sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, hắn sẽ được triệu hồi, tiến hành nghi thức dẫn năng nhập thể, rất có hy vọng bước vào siêu năng!”
Thật ra, một số tổ chức siêu năng lớn đều rất để ý đến một võ sư Trảm Thập cảnh.
Nhiệm vụ lần này giao cho Chu Hạ không khó, chỉ là để cho gã lập công mà thôi, sau khi lập công, mới có đủ công lao cùng lý do để tiến hành dẫn năng, trở thành siêu năng giả, còn có hy vọng bước thẳng vào Nguyệt Minh!
Bây giờ mọi thứ đã mất hết!
Chỉ có thể nói, Chu Hạ tự tìm chết.
Lão nhân cũng không trả lời, càng đi càng nhanh, bóng dáng dần dần biến mất trong ngõ nhỏ.
Nếu chắc chắn rằng Chu Hạ đã bị bắt, vậy lão cũng không cần phải làm gì nữa.
......
Tuần Kiểm Ti.
Mặc dù bây giờ Lý Hạo sắp bị điều đi, nhưng hắn vẫn nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Buổi chiều bận rộn, xong chuyện trong tay, điện thoại của hắn vang lên.
Liễu Diễm gọi tới.
Kêu hắn đi đến Đội Chấp Pháp một chuyến.
Lý Hạo nói một tiếng với Trần Na và Vương Minh. Dưới ánh mắt hâm mộ của Trần Na, còn có dưới ánh mắt tò mò của Vương Minh, tự mình rời đi, đi về phía Đội Chấp Pháp.
......
Tầng hầm.
Máu đã được lau sạch.
Không thấy Chu Hạ và người phụ nữ họ Nguyên kia, không biết họ đã chết hay còn sống.
Lý Hạo không quan tâm đến chuyện này.
Có đôi khi, Lý Hạo nhìn nhận sinh tử, thật ra rất nhạt nhẽo. Hắn là người cô đơn, bạn bè chết, cha mẹ chết, lại còn xem qua vô số hồ sơ vụ án, không có người nào là không chết.
Nhìn nhiều như vậy, tâm cũng nhạt đi.
Trong một phòng họp nhỏ ở tầng hầm.
Lúc này, Lưu Long và Liễu Diễm đều có mặt, còn những người khác không biết đi đâu, không nhìn thấy ai cả.
Khi Lý Hạo vào cửa, Lưu Long ra hiệu cho hắn ngồi xuống.
Lý Hạo ngoan ngoãn ngồi vào.
Mà Liễu Diễm ở bên cạnh, cho đến lúc này vẫn còn có chút khác thường, nhìn thoáng qua Lý Hạo, ánh mắt khác thường nói: "Trở về công tác, có cảm nhận thấy chuyện gì ghê tởm không?”
“......”
Lý Hạo nghi ngờ, chuyện gì ghê tởm?
Liễu Diễm đành phải nói tiếp: "Không có chuyện nào khiến cậu nghĩ lại mà sợ sao.”
"Hả?"
Lý Hạo thật sự có chút kỳ quái, nghĩ lại mà sợ?
Tại sao?
Không phải tất cả đã kết thúc sao?
Sao còn phải sợ?
Liễu Diễm nhìn ánh mắt này của hắn, có chút mệt mỏi, có chút bất đắc dĩ, tên này tuyệt đối là một tên biến thái chính cống.
Hắn thực sự trở về làm việc như không có gì xảy ra!
Lần đầu tiên thực chiến, ai chẳng nhớ thật lâu!
Vô luận là thua hay thắng, vô luận có giết người hay không, thậm chí không thấy máu, đều đáng để ngươi hồi tượng lại một đoạn!
Nhưng... Còn Lý Hạo thì sao?
Hắn thực sự trở về làm việc, như thể mọi thứ đã trôi qua.
Tiểu Hạo Hạo, cậu một chút cũng không nghĩ tới luôn thật hả?
Lý Hạo suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Nghĩ đến chứ chị, em cũng không phải không tim không phổi. Lúc em trở về, đã nghĩ cái Chu Hạ kia là võ sư Trảm Thập, liệu trên người hắn có bí tịch võ công hay không? Có thần bí năng hay không? Còn có, võ sư chết có giống như siêu năng giả, bị bóc ra thần bí năng hay cái gì đó khác hay không... Cho dù không có, thì tên võ sư kia cũng còn có nội kình, có thể bóc ra sao?”
"Mẹ kiếp!”
Lúc này Liễu Diễm phát hiện thằng nhóc này thật sự biến thái!
Cô nhịn không được thấp giọng mắng: "Chết tiệt, biến thái! Tên máu lạnh!”
“......”
Lý Hạo muốn vô tội cũng không được!
Chuyện gì vậy?
Theo hắn thấy, nhân tài của tiểu đội Liệp Ma mới không bình thường.
Đây không phải là chuyện mà người bình thường sẽ suy nghĩ đến hay sao?
Giết người phóng hỏa, tự mình giết một Trảm Thập cảnh, hỏi xem có chỗ tốt nào còn có thể lấy, cái này có vấn đề gì sao?
Lưu Long cũng không có gì để nói, cắt đứt cuộc đối thoại của hai người, trầm giọng nói: "Được rồi! Đừng nói những thứ này nữa! Nói một cho cậu một ít tình báo vừa nhận được, cậu là người trong cuộc, cho nên lần này cậu chỉ nghe một chút thôi!”
Lý Hạo ngoan ngoãn gật đầu.
"Cậu đánh chết Chu Hạ ..."
Lý Hạo giơ tay lên như một học sinh, vội vàng phản bác: "Em không có đánh chết hắn!”
“......”