TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 105: Người tốt ắt gặp may (3)

Lưu Long lạnh lùng nói: "Cậu đã đập nát bàn chân của gã, đá xuyên xương ngực của gã... Nếu không phải võ sư có sinh mệnh lực cường đại hơn người bình thường một chút, thì gã đã chết ngay tại chỗ! Cho dù sau đó được cứu chữa, cũng không thể cứu được!”

Vì vậy, Chu Hạ thực sự đã chết.

Lý Hạo có chút giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà không nói gì.

Chết thì chết.

Dù sao hắn cũng không tự tay đánh chết đối phương, tên kia chết trong lúc bị tra hỏi. Có chết hay không chết ở trước mắt mình, coi như không biết.

Lần đầu tiên ra tay, đã đánh chết một võ sư Trảm Thập cảnh.

Kỳ thật Lý Hạo vẫn có chút để ý, chỉ là... Khi nghĩ đến đối phương là kẻ xấu, Lý Hạo lại rất thoải mái, như Tuần Kiểm trừng ác dương thiện, đánh chết tội phạm. Đây cũng được Tuần Kiểm Ti ủng hộ trong lúc đào tạo!

Trong trường hợp tội phạm phản kháng, có khả năng gây nguy hiểm mình, Tuần Kiểm Ti cũng đề nghị trực tiếp giết tội phạm!

Đã như vậy... Chuyện sau đó cũng không có gì để nói.

Lưu Long không quan tâm hắn nghĩ như thế nào, tiếp tục nói: "Chu Hạ, 40 tuổi, võ sư Diệu Quang Thành!”

Thành phố lớn thứ hai của Ngân Nguyệt hành tỉnh, thành Diệu Quang chỉ xếp sau Bạch Nguyệt Thành, dân cư gần 10 triệu người, phồn hoa gấp 10 lần Ngân Thành!

"Hắn tập võ từ năm 21 tuổi, theo học từ một võ sư Phá Bách của Diệu Quang Thành... Lão sư của hắn qua đời cách đây 10 năm. Chu Hạ đã không tiến thêm tấc nào sau 8 năm, kể từ khi bước vào Trảm Thập ở tuổi 32!”

"Một năm trước, Chu Hạ đã tham gia một tổ chức ngoại vi có liên quan đến siêu năng, được gọi là Quỷ Diện! Người đứng đầu Quỷ Diện là một võ sư Phá Bách, không phải là siêu năng giả, Chu Hạ và Nguyên Hiểu đều là thành viên của tổ chức này!”

Tổ chức trực thuộc Siêu Năng Giả?

Lý Hạo đăm chiêu, còn Lưu Long thì trầm giọng nói: "Tổ chức siêu năng giả thì có không ít, nhưng để cho một võ sư Phá Bách mở tổ chức ngoại vi, còn mời chào một nhóm võ sư, trong đó Trảm Thập cảnh lại có không ít, tổ chức siêu năng như vậy... Tuyệt đối không kém!”

“Cậu phải biết, không có lợi không dậy sớm! Trừ phi trợ giúp võ sư thăng cấp, nếu không, rất khó để mua chuộc họ. Khiến cho bọn họ cam tâm mà bán mạng lại càng thêm khó khăn, mà tổ chức này lại cung cấp cho những võ sư Trảm Thập cảnh này một lượng lớn thần bí năng, nếu không thể đột phá trở thành siêu năng giả, cũng có thể thăng cấp Phá Bách... Cậu phải biết, ngay cả Tuần Dạ Nhân cũng không sử dụng thần bí năng linh tinh như vậy!”

Lý Hạo khẽ nhíu mày: "Lão đại, có nghĩa là tổ chức này có tài lực hùng hậu! Có quy mô rất lớn, có thực lực cực mạnh?”

“Chính xác!”

Lưu Long gật gật đầu, nhìn Lý Hạo một cái, tiếp tục nói: "Còn nữa, chỉ là một tổ chức ngoại vi đã có võ sư Phá Bách... Thời bây giờ, võ sư Phá Bách cũng không có là quá nhiều, đương nhiên Diệu Quang Thành có nhiều hơn một chút, nhưng một vị Phá Bách cũng là một cường giả hiếm thấy! Cam tâm bán mạng, vậy nó lại là chuyện không đơn giản."

Lý Hạo lại gật đầu.

Lưu Long tiếp tục: "Theo lời kể của Chu Hạ, nhiệm vụ của gã và Nguyên Hiểu chỉ là theo dõi cậu, không cho cậu rời khỏi Ngân Thành. Nhiệm vụ này rất đơn giản và gã cũng không phải là nhân vật then chốt!”

Lý Hạo tiếp tục gật đầu.

Lưu Long đột nhiên nói: "Trong đó còn có một vấn đề nữa, cậu thấy nó không.”

Vấn đề gì nữa?

Lý Hạo hồi tưởng lại một hồi, phân tích một hồi, lại suy nghĩ một hồi, nhẹ giọng nói: "Ý lão đại là nói tổ chức này rất mạnh, cho nên người tới cũng rất mạnh... Cái này, chúng ta sớm đã có suy đoán, hẳn là không phải mấu chốt..."

Lại nhìn Lưu Long, hình như y đang nghĩ tới cái gì đó, Lý Hạo ánh mắt khẽ động nói: "Đối phương có tổ chức ngoại vi, trên lý thuyết, không phải là tổ chức siêu năng đơn thuần, cũng không xem thường người bình thường! Hơn nữa, nếu võ sư Phá Bách ở địa phương bình thường cũng sẽ không quá nghèo khó hoặc địa vị quá thấp. Nếu không, sẽ giống như lão đại, là thủ lĩnh của Tuần Kiểm Ti... vũ khí nóng.”

Hắn đột nhiên nghĩ tới thứ này!

Lưu Long bọn họ chiến đấu chủ yếu là dựa vào vũ khí nóng cường đại, mới có thể không ngừng đánh giết siêu năng giả.

Vậy tổ chức này, cũng có thể có vũ khí nóng?

Lưu Long gật gật đầu: "Không chỉ như vậy! Võ sư của đối phương thậm chí có thể đã từng đi qua Tuần Dạ Nhân, vũ khí nóng là một. Thứ hai, có thể nắm giữ tất cả tình báo của tiểu đội Liệp Ma chúng ta! Vì vậy, chúng ta hầu như không có bí mật nào trong mắt họ!”

Liễu Diễm tiếp lời, "Thứ ba, một tổ chức trong lĩnh vực người bình thường, năng lực tình báo sẽ không quá kém. Lão sư Viên Thạc của cậu có lẽ cũng đang trong tầm ngắm của bọn họ! Trong đó, có hai vị Tuần Dạ Nhân của Ngân Thành, hai vị Tuần Dạ Nhân cấp Nguyệt Minh này hẳn đều đang trong tầm ngắm của bọn họ!”

Liễu Diễm cũng có chút ngưng trọng: "Như vậy, với cách bố trí cẩn thận hơn mười năm của họ, ít nhất sẽ sắp xếp người có thực lực tương đương hai vị Phá Bách, hai vị Nguyệt Minh! Cộng thêm chúng ta... Đối phương có thể chuẩn bị ít nhất 5 cường giả Nguyệt Minh và Phá Bách để đối phó với cậu!”

Điều này đã vượt quá khả năng của bọn họ.

Liễu Diễm lại nói: "Nếu đến một siêu năng giả cấp Nhật Diệu còn tốt một chút, chỉ sợ phần lớn đều là Nguyệt Minh và Phá Bách. Mặc dù cường giả Nhật Diệu đơn đả độc đấu rất mạnh... Những việc có thể làm cũng có hạn, bây giờ chúng ta lo lắng là vào ngày tập kích, đối phương sẽ chia binh! Dùng một ít người kiềm chế chúng ta lại, một ít đi đối phó với cậu!"

Lý Hạo không lên tiếng, chuyện này thực sự là rắc rối.

Lưu Long nhìn Lý Hạo một cái, mở miệng: "Cho nên tôi có một ý nghĩ... Kiếm của Lý gia ở trên tay cậu, có thể đối phương cần cả mạng và kiếm của cậu! Chúng ta nên tách ra... Nếu cậu yên tâm giao thanh kiếm kia cho tôi bảo quản, như vậy đối phương sẽ không toàn lực đối phó một mình cậu. Cho dù thật sự tách ra, bên chúng ta chịu áp lực cũng sẽ giảm bớt hơn rất nhiều.”

Đúng, mục đích chính của y vẫn là hy vọng rằng, Lý Hạo có thể đưa thanh kiếm cho y.

Trong mắt bọn họ, Lý Hạo chỉ là một người bình thường.

Nếu thanh kiếm ở chỗ Lý Hạo thì chắc chắn hắn sẽ bị tấn công mạnh nhất, nhưng một khi thanh kiếm không ở trên người Lý Hạo, cho dù Lý Hạo bị tách ra, có thể chỉ bị tấn công ở cấp thứ hai.

Và Lý Hạo đã là Trảm Thập, chuyện này là một bí mật.

Một khi đối phương khinh thường Lý Hạo, chỉ là phái ra một tên tương đương với Trảm Thập cảnh đi đối phó Lý Hạo, đến lúc đó, có thể sẽ cho bọn họ một bất ngờ!

Nhưng mà kiếm của Lý gia... Lý Hạo có yên tâm giao cho người ngoài không?

Lưu Long suy tư, vì điều này dễ dàng khiến cho Lý Hạo cảm thấy y đang có ý tưởng tới đồ gia truyền của hắn.

Đây, lão đại!

Vừa nghĩ đến, Lý Hạo lấy thanh kiếm ra.

Đặt nó lên bàn!

Lưu Long hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía Lý Hạo.

Lý Hạo với nụ cười ngây thơ: "Em không tin lão đại thì còn có thể tin ai nữa? Nếu đã gia nhập tiểu đội thì em chính là một trong số đó! Tâm tư của lão đại, em hiểu được, đều là vì an toàn của em, em nên cảm tạ chứ không phải hoài nghi cái gì! Một thanh kiếm mà thôi, có lẽ là bảo vật, nhưng cũng có lẽ không đáng một xu... Nhưng hiện tại em lại không có biện pháp lợi dụng nó, để nó ở lại trên người chính là tai họa... Lão đại cầm ngược lại phải thừa nhận nguy hiểm lớn hơn!”

Lời vừa nói ra, Lưu Long có chút cảm động!