Người này hét lớn một tiếng, từ nơi xa, vang lên giọng nói lạnh lùng của đồng bọn siêu năng giả truyền đến: "Mộc Sâm, nếu mày dám giết y, cả Ngân Thành phải chôn cùng!"
- Ầm!
Lôi đình bộc phát, kẻ ở nơi xa kia, trực tiếp đánh nổ một góc toà nhà cao tầng, vách tường bắt đầu nứt, khiến dân chúng sợ hãi hét lên.
Người kia thấy được quỷ dện bay lên trời có khả năng bị giết, giờ không thể không lấy những người bình thường ở Ngân Thành ra để uy hiếp.
"Để Tuần Kiểm Ti rút đi, nếu không thì... chúng ta đều là siêu năng giả, trốn ở các nơi, âm thầm ám sát, Ngân Thành chúng mày sao giải quyết nổi?"
Giọng nói của người kia lại vang lên.
Mộc Sâm nhìn siêu năng bay trên trời sắp rơi xuống đất, lại nhìn bên kia, ánh mắt lộ vẻ khó xử.
Đây chính là nỗi đau của Tuần Kiểm Ti!
Bọn họ có thực lực, thật ra có thể chiến một trận, nhưng siêu năng giả mạnh hơn xa người bình thường, một khi chúng bỏ chạy, trốn trong bóng tối, vũ khí không có tác dụng, chúng sẽ dã man tàn sát người bình thường!
Loại chuyện này đã từng xảy ra.
Nếu không, Tuần Kiểm Ti cũng không cần e dè như vậy, đó là sợ ép những siêu năng giả này cá chết lưới rách!
Đối phương không có bất kỳ giới hạn đạo đức nào!
Mà họ thì... lại không làm được!
Mộc Sâm thầm than, gã cũng hết cách, đúng như gã từng nói với Lưu Long, bảo vệ một người, hay bảo vệ một thành... những người khác có thể hành động theo cảm tính, nhưng người ở địa vị cao lại làm không được.
Lưu Long, ta chỉ có thể làm đến nước này!
"Rời khỏi Ngân Thành, nếu không, cá chết lưới rách!"
Mộc Sâm hét lớn: "Hôm nay nếu chúng mày không rút, thì toàn bộ Tuần Kiểm Ti, 1200 cây súng, 30 khẩu hỏa pháo, quyết tử chiến với chúng mày! Cút! Muốn chiến, ra ngoài chiến! Nội thành chết một người, hay chết mười người trăm người cũng như nhau... đừng ép chúng ta cá chết lưới rách!"
"Mộc ti trưởng, chúng ta đương nhiên sẽ rút đi!"
Người ở nơi xa hừ nhẹ: "Chúng tôi chỉ vô ý tấn công các người, Lưu Long không biết lượng sức, tập sát 3 vị siêu năng... Nếu không giết hắn, không đủ để xoa dịu cơn lòng của chúng ta, tôi nghĩ Mộc ti trưởng cũng không muốn thấy cảnh này!"
Vào lúc này Lưu Long đã sớm trốn chạy.
Khi người của Tuần Kiểm Ti xuất hiện, rồi nổ súng bừa bãi, trực tiếp bắn cho tên độn thổ thành cái sàng, thì ông ta đã dọt lẹ.
Ông biết, Mộc Sâm không thể nào quá mức hành động theo cảm tính.
Bùng nổ một lần là ông đã cám ơn mập mạp này lắm rồi, đây là cực hạn mà mập mạp này có thể làm được, vào lúc này, Lưu Long đã trốn chạy rất xa, cười ha ha nói: "Mộc Sâm, ông đây ra khỏi thành trước, cậu thủ thành cho tốt! Đêm nay, Lưu Long nợ cậu, ngày sau lại tụ họp một bữa!"
Dứt lời, ông nhảy lên lao nhanh về phía vùng ngoại ô ở thành bắc.
7 vị siêu năng, bị bắn chết một người, siêu năng giả bay trên lúc này cũng bị trăm vị tuần kiểm vây quanh, những người khác có người tiếp tục đuổi theo Lưu Long, có người nhìn chòng chọc về phía Mộc Sâm.
Phải thả siêu năng giả bay trên trời! Nếu không, bọn chúng sẽ không rút đi!
Về phần bị đánh chết một người... món nợ này, để tổ chức tính đi, hôm nay bọn chúng không nhận được mệnh lệnh đồ thành, cũng rất kiêng kị, không dám tùy tiện trở mặt, một khi khiến cho Tuần Dạ Nhân huy động quy mô lớn, thì chính là kết quả lưỡng bại câu thương.
Mộc Sâm rơi mạnh xuống đất, đập chó bọt nước trên mặt đất văng tung toe. Gã xoa xoa mông, đứng dậy, nhìn siêu năng giả bay trên trời cũng rơi xuống mặt đất cách đó không xa, trong mắt hiện lên sát ý, muốn làm thịt tên này.
Nếu không phải bất ngờ đánh giết, thật ra siêu cấp khó giết y!
Giờ là cơ hội tốt nhất.
Nếu không, một siêu năng giả bay trên trời, Lưu Long muốn tránh cũng tránh không được.
Năng lực bay trên trời thật đáng sợ.
Có thể theo dõi, khóa chặt, truy tra, tránh né...
Có giết hay không?
Giết, những siêu năng giả kia đại khai sát giới thì phải làm sao?
"Nhường ra một con đường, để hắn đi!"
Giờ khắc này, Mộc Sâm vẫn từ bỏ.
Ngân Thành... gã phải bảo vệ!
Còn về sau này Tuần Dạ Nhân trả thù cũng vô dụng, đêm nay nếu Ngân Thành tử thương thảm trọng, cho dù Tuần Dạ Nhân thật sự cùng đối phương chém giết đến cá chết lưới rách, cũng không còn ý nghĩa.
Siêu năng giả bị bao vây nở nụ cười khinh miệt dưới mặt nạ quỷ.
Một tiếng cười khẽ truyền ra.
Y cứ tưởng mình chết chắc rồi, nhưng giờ... quả nhiên, phàm tục chính là phàm tục, kiêng kị quá nhiều, cuối cùng vẫn không dám giết y!
Chờ nhiệm vụ lần này kết thúc... chờ đó!
Hôm nay không tiện đối phó tên mập mạp này, chờ xong việc này, bắt được Lý Hạo, khi đó sẽ tính sổ với tên mập này.
"Ti trưởng!"
Đám tuần kiểm vô cùng phẫn nộ!
Thả đi?
Thằng chó này uy hiếp quá lớn, đêm nay mấy người bọn họ đã bí mật quan sát, uy hiếp lớn nhất đối với chấp pháp đội trưởng Lưu Long chính là người này!
Phải rất vất vả mới bắn rơi y, cứ như vậy để y bỏ đi?
Mặc dù giờ phút này Lưu Long chạy trốn, nhưng có thể trốn bao xa?
Kẻ này còn sống, thì dù có chạy trốn, cũng rất nhanh sẽ bị đuổi kịp!
"Thả hắn đi!"
Mộc Sâm có chút bực bội, có chút tức giận, gã rất phẫn nộ, nhưng không có cách nào.
Mấy siêu năng giả kia vẫn chưa đi, kẻ vừa phóng sấm sét ra không biết đã trốn ở đâu, sẵn sàng phóng sấm sét phá huỷ nhà cửa, đánh chết dân chúng.
Trong bóng tối, rất khó bắt được chúng.
Đến lúc đó, tử thương quá thảm trọng, gã không cách nào vì mấy người Lưu Long, không để ý đến bách tính Ngân Thành.
"Mộc ti trưởng, tạm biệt!"
Siêu năng giả bay trên trời, cười khẩy rồi bay lên trời!
Trên trăm cây súng, thì tính sao?
Ta cũng không đơn độc!
Đây cũng là chỗ tốt của đoàn đội, nếu chỉ một người thì hôm nay y đã tiêu rồi, nhưng y có đoàn đội, những người kia đang giúp y uy hiếp Tuần Kiểm Ti, để tuần kiểm không dám bắn chết y.
Ngay lúc y bay trên trời, bỗng nhiên, một bóng người nhanh như chớp bay lên không, đánh ra một quyền!
Một quyền này, giống như tiếng sấm!
- Ầm!
Trên không trung, người kia nổ ầm ầm, chia năm xẻ bảy, máu thịt văng đầy đất!
"A!"