TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 155: Chiến lợi phẩm (2)

Yên tĩnh!

Yên tĩnh như tờ.

Hách bộ trưởng nhìn gã một hồi, phải rất lâu mới nói nên lời: "Ta là phụ tá, việc này ta trở về sẽ truyền đạt, về phần có được hay không, ta không có quyền quyết định!"

Cứ kéo dài trước!

Tên mập Mộc Sâm này điên rồi, gặp ta bèn nói những thứ này, ngươi sợ ta không tức chết sao?

Mộc Sâm không hề quan tâm nói tiếp: "Vậy coi như Hách bộ trưởng đã đồng ý! Tuần Dạ Nhân tại Ngân Nguyệt hành tỉnh, có cơ cấu 1 chính 5 phó, Hách bộ trưởng đã đáp ứng, ta cảm thấy mấy vị khác chắc cũng sẽ không phản đội."

Ngươi đi chết đi!

Hách bộ trưởng kém chút muốn chửi thề!

Ta đáp ứng lúc nào?

Quyết sách của phía trên với Ngân Thành là xoá bỏ, di chuyển, nhưng khi thiết lập phân bộ Tuần Dạ Nhân, vậy chứng tỏ sẽ cố thủ, việc này anh ta thật không dám tuỳ tiện nhận lời.

Lần này, anh ta đột nhiên cảm giác được mình tới có chút không phải lúc.

Như ngồi trên bàn chông!

Mập mạp đáng chết, mập mạp chết bầm này, năng lực tận dụng mọi thứ thật... không nói nổi!

Mộc Sâm vẫn nói tiếp: "Hách bộ, ta không phải làm khó ngươi, nhưng giờ không thành lập không được! Viên Thạc bước vào Đấu Thiên, trở thành Đấu Thiên đỉnh phong, đánh chết Tam Dương, phải đối đãi như siêu năng giả Tam Dương... Quê nhà của cường giả Tam Dương, ngay cả phân bộ Tuần Dạ Nhân cũng không có? Ngươi đang muốn lòng người nguội lạnh sao? Hơn nữa Ngân Thành đâu có đơn giản như vậy, bát đại gia cái gì... chỉ riêng một điểm này đã đủ để Tuần Dạ Nhân coi trọng!"

"Nếu theo ý ta, không chỉ phải thành lập, còn phải có Tam Dương tọa trấn! Nhật Diệu đến mười mấy vị cũng không quá đáng..."

Càng nói càng quá quắt!

Tuy nhiên lời của tên mập mạp cũng đáng để cân nhắc.

Hách bộ trưởng trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu: "Ta sẽ chuyển đạt, song vẫn là câu nói kia, ta không có quyền quyết định!"

"Ừm!"

Mộc Sâm cũng không làm khó vị này nữa, vị này dù sao cũng là phụ tá, trông cậy vào anh ta trực tiếp đưa ra quyết định cũng không thực tế, chỉ cần hiểu tình hình thế là được.

Gã đầu nhìn về phía Lưu Long: "Lưu đội trưởng... không, Lưu tuần thành, mau tới cám ơn Hách bộ trưởng! Báo tin vui với các đồng liêu của ngươi tại Bạch Nguyệt thành, Hách bộ từ xa vạn dặm tới đây, để thăng chức cho ngươi, để Bạch Nguyệt thành đều biết Tuần Dạ Nhân thưởng phạt phân minh!"

Hách bộ trưởng hết chịu nổi hét lên: "Mộc ti trưởng, đủ rồi đấy, ta sẽ nói lời tốt đẹp, nhưng như ta đã nói, ta chỉ là cấp phó!"

Nói xong lập tức bỏ đi, không tiếp tục để ý tên mập này nữa.

Có thể bị kẻ này chọc cho tức chết!

Anh ta cất bước đi về nơi có rất nhiều bãi máu đọng, đến giờ còn chưa dọn sạch.

Hoàng Vân theo ở phía sau, vội nói: "Đây là di hài của Tam Dương, ẩn chứa sức mạnh của Tam Dương, ta sợ tùy tiện quét dọn, sẽ khiến sức mạnh của Tam Dương tràn ra! Hách bộ tới vừa đúng lúc, ngươi cũng là Tam Dương… chắc có thể thu thập thần bí năng!"

Thần bí năng của siêu năng giả cũng có phân chia mạnh yếu.

Nhật Diệu như gã thu thập siêu năng của cấp độ Tam Dương cấp độ cũng không phải không được, nhưng rất dễ bị rò rĩ thậm chí tràn ra bên ngoài, vậy thì lỗ to rồi.

Còn không bằng để yên ở đây!

Không biết Viên Thạc đã giết chúng bằng cách nào, mà đến giờ cứ có cảm giác năng lượng trong thi khối luôn ở trong trạng thái phong tồn.

Mà giờ khắc này, Hách bộ trưởng ngồi xổm xuống, nhặt lên một khối thi khối.

Sau một khắc, một vòng huyết sắc đao khí lan tràn ra!

Trong lòng bàn tay của anh ta vang lên tiếng sấm nổ ầm vang, lập tức để lại một vết thương nhỏ trong lòng bàn tay của Hách bộ trưởng lòng.

Nét mặt của Hách bộ trưởng rất nghiêm túc.

"Đao khí thật là nồng nặc, thật là sắc bén!"

Đao khí còn sót lại lại làm tổn thương anh ta!

Một đao chém giết đối phương này của Viên Thạc mạnh vượt quá tưởng tượng.

Đây là Đấu Thiên?

Anh ta chưa phải chưa từng gặp võ sư cấp độ Đấu Thiên, đương nhiên, không phải tại Ngân Nguyệt hành tỉnh.

Anh ta đã từng giao chiến với võ sư Đấu Thiên, rất mạnh, nhưng nếu nói có thể vượt cấp đánh giết Tam Dương, đó hoàn toàn là người si nói mộng.

Siêu năng giả đạt đến Tam Dương, cũng không thiếu kinh nghiệm chiến đấu, không thiếu tôi luyện sinh tử.

Trừ thời gian tu luyện chưa chắc dài bằng đối thủ, thì siêu năng giả cũng không kém những võ sư uy tín lâu năm là bao.

Thế nhưng... Đoạn Thiên Thần Sư vẫn bị Viên Thạc vượt cấp đánh chết!

Giờ phút này, mấy ngườ Mộc Sâm cũng giật mình.

Đao khí lưu lại vẫn còn gây ra thương tổn với Hách bộ trưởng, thật khó tin!

"Vũ khí của lão không đơn giản!"

Hách bộ trưởng nói xong, lại nói: "Không chỉ là vũ khí, bí thuật của lão cũng không tầm thường! Thần ý hỗn hợp huyết khí, nhục thần nhất thể, dung hợp quy nhất... Viên Thạc không hổ là đỉnh cấp võ sư năm đó quét sạch tứ phương!"

Lão già này mạnh hơn nhiều võ sư khác, bởi vì lão biết nhiều bí thuật hơn!

Hách bộ trưởng có chút căng thẳng, anh ta đang suy nghĩ, nếu mình đấu với Viên Thạc giao thủ, thì có thể áp đảo được hay không?

Anh ta cũng là cấp độ Tam Dương cấp độ, thực lực cách biệt Đoạn Thiên không lớn.

Viên Thạc có thể giết Đoạn Thiên, nếu có cơ hội, cũng không phải không thể giết chết mình.

Đương nhiên, cường giả đánh nhau, nhìn thiên thời địa lợi nhân hoà, ai giết ai, cũng đều có thể.

"Đoạn Thiên chết rồi, bên phe Hồng Nguyệt chỉ sợ sẽ có sóng gió lớn!"

Hách bộ trưởng lại nói một câu.

Hoàng Vân có chút lo lắng: "Có thể lần nữa đột kích hay không?"

"À, cái này thì không cần lo!"

Hách bộ trưởng cười nói: "Một vị Tam Dương chết, đủ để cho bọn chúng đau xót rất lâu, hơn nữa thật ra hiện giờ lực lượng chủ yếu của Hồng Nguyệt không tại Ngân Nguyệt hành tỉnh, mà ở khu vực Trung Bộ! Đối phương không thể huy động quá nhiều lực lượng đến Ngân Nguyệt, thực có can đảm đến, không sợ chết vị Tam Dương thứ hai thứ ba sao?"

Nói đến đây, lại nói: "Đương nhiên, vẫn phải cẩn thận! Mục tiêu phòng thủ của Tuần Dạ Nhân phòng quá lớn, quá nhiều, đối phương là tổ chức nhàn rỗi, rất dễ dàng tránh tai mắt của người khác, cứ nên cẩn thận là hơn!"

Mộc Sâm không có hứng thú nghe những này, bởi đây là chuyện mà gã đã biết.

Vào lúc này, gã nói thẳng: "Có thể rút ra bao nhiêu phương thần bí năng?"

Đây mới là mấu chốt!

Ai quan tâm mấy điều khác chứ!

Hách bộ trưởng nhìn thoáng qua những mảnh xác chết la liệt khắp nơi, trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Lan ra ngoài không ít, nhưng nếu lấy hết toàn bộ, thì chắc được khoảng 1000 phương!"

1000 phương, là hình lập phương có chiều dài, chiều rộng, chiều cao đều là 10 mét.

Một người hiển nhiên chứa không nổi!