TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 170: Tin vui của tiểu đội (2)

Vừa rạng sáng ngày thứ 2.

Lý Hạo lại chạy đến căn cứ tiểu đội Liệp Ma.

Qua 2 ngày sau khi giao chiến, tình hình tiểu đội tốt hơn, tình trạng vết thương của Ngô Siêu là nặng nhất, lúc này cũng có thể xuống giường đi lại rồi.

Trên mặt mỗi người đều mang 1 nụ cười!

Lần này, chiến đấu kịch liệt nhất, nhưng là lần duy nhất tiểu đội không có đội viên hy sinh, khiến các đội viên, bao gồm cả Lưu Long, tâm tình cũng rất tốt.

Không chỉ như vậy, lúc Lý Hạo vào, Liễu Diễm đã đến sớm hơn, thấy Lý Hạo, mặt cô ta lộ ra nụ cười quyến rũ: "Tiểu Hạo Hạo, chị yêu em chết mất!"

Dứt lời, cô ta đã ngả vào người Lý Hạo.

Lý Hạo có chút lúng túng, thấp giọng nói: "Cúc áo, tuột rồi kìa!"

"Tiểu Hạo Hạo cũng biết ngại sao?"

Liễu Diễm cười haha, nói: "Khi cậu giết người, sao không thấy ngại!"

Gần đó, Ngô Siêu vết thương vẫn chưa hoàn toàn bình phục, với nụ cười nham hiểm: "Liễu đội phó, lúc cậu ấy đâm người ta, chị cũng thấy hay sao?"

Dứt lời, lại cười 1 cách bỉ ổi: "Cậu ta “đâm” thế nào, có lẽ bọn nam nhân như em chẳng có cơ hội thực nghiệm."

Liễu Diễm lườm hắn 1 cái, cười sắc lạnh: "Phế vật câm miệng! Thương thế lần này của ngươi nặng nhất, còn mặt mũi nói chuyện dâm loạn như vậy với ta sao!"

"..."

Ngô Siêu lập tức im bặt, có chút cam chịu.

Những lời nói này, thương tổn của tôi là nặng nhất, nhưng tôi...cũng không còn cách nào!

Bên cạnh, Vân Dao đang thay thuốc cho Trần Kiên, thanh âm bình tĩnh, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra, cũng chẳng quay đầu lại, nói: "Liễu đội phó, cũng ngoài 30 rồi, cô thận trọng 1 chút, Lý Hạo còn trẻ."

"Cô nói ai ngoài 30 rồi?"

Liễu Diễm giận dữ, ngày bình thường chị ấy không dám trêu chọc Vân Dao, có thể lời này của Vân Dao là đang khai chiến!

Liễu Diễm phẫn lộ!

Ai hơn 30?

Tôi mới tròn 30!

Lúc này Vân Dao cũng không tranh cãi với cô ta nữa, giúp Trần Kiên thay thuốc, rồi liếc nhìn Lý Hạo, khẽ cười: "Có bị thương không? Có vấn đề gì, có thể tìm tôi."

"Ngưng!"

Liễu Diễm nhỏ giọng nói 1 chữ "ngưng" khinh bỉ, không quá lớn tiếng, vì chị ta cũng có chút kiêng dè Vân Dao.

Lý Hạo nở nụ cười, lắc đầu: "Không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi ạ."

Dù bị thương nặng hay nhẹ, nhưng vết thương của hắn lành rất nhanh, bây giờ hầu như không vấn đề gì.

Mà Liễu Diễm, bị Vân Dao kích động 1 chút, suýt quên mất việc chính.

Lúc này, đột nhiên kích động nói: "Tiểu Hạo Hạo, cậu biết không, tối qua chị tấn cấp rồi!"

Vừa nói, cô ta vừa vô cùng hưng phấn, bỗng nhiên nội kình trào lên, 1 giây sau, đầu ngón tay tỏa ra 1 tia sáng trắng mờ mờ, Liễu Diễm hào hứng nói: "Đêm qua hấp thụ được chút Thần Bí Năng, tôi bước vào Phá Bách rồi!"

Cô vừa nói xong, mọi người đầu tiên yên lặng, sau cũng lộ vẻ vui mừng.

Tấn cấp rồi!

Liễu Diễm ở Trảm Thập cảnh cũng không ít năm, hấp thu không ít Thần Bí Năng, nhưng mãi cũng không thăng cấp, mãi vẫn chưa chở thành siêu năng giả, bây giờ cô ấy âm thầm thăng cấp.

Mọi người đầu tiên là vui vẻ, tiếp đó, bỗng nhiên Ngô Siêu có chút ảm đạm, thấp giọng nói: "Thăng cấp Phá Bách rồi hả?"

"Ừ!"

"Đây..."

Ngô Siêu vẫn ủ rũ, Trần Kiên đang thay thuốc không lên tiếng, Vân Dao vừa thay thuốc, vừa thở dài nói: " Phá Bách rồi... chuyện tốt!"

Lý Hạo quan sát 1 chút, mọi người đầu tiên là vui mừng, sau đó hình như cũng không phải là quá vui.

Hắn hiểu đôi chút về tâm tư của mọi người.

Phá Bách rồi, thực lực mạnh hơn, đây đúng là chuyện tốt.

Nhưng, võ sư càng mạnh, càng khó trở thành siêu năng giả, điều này trong lòng mọi người cũng rõ.

Thực lực càng cường đại, độ khó chuyển đổi thành siêu năng giả càng cao.

Như Lưu Long, võ sư thực lực bậc nhất, càng ngày càng tăng, nhưng... Y có dốc sức mấy, cũng không cách nào bước vào siêu năng, thực lực đó nâng cấp cũng có hạn.

Hệ thống tấn cấp của siêu năng, đơn giản hơn rất nhiều.

Võ sư Phá Bách, cũng chỉ có thể so với siêu năng cấp độ Nguyệt Minh, nhưng nhìn mấy người Vương Minh, Lý Mộng, Hồ Hạo này xem, tuổi còn trẻ, dễ dàng bước vào Nguyệt Minh, tuy còn rất xa Nhật Diệu, nhưng rất có hy vọng.

Nhưng mà, trong giới võ sư, có mấy người có thể bước vào Đấu Thiên?

Giới hạn trên của song phương chênh lệch quá lớn!

Liễu Diễm thăng cấp Phá Bách, vào 20 năm trước, thậm chí có khi ra sân đình, mở cỗ đãi tiệc khách rồi!

Nhưng ở thời điểm này... Cô ấy không thể tiến vào hệ thống siêu năng, mà lại bước vào 1 cấp độ của võ sư, tiếp theo, hy vọng nâng cấp siêu năng của cô ấy, ngược lại giảm đáng kể!

Bầu không khí vốn dĩ vui mừng, thoáng chốc trùng xuống.

Liễu Diễm cũng cảm nhận được, nhưng lại không lường trước điều đó, run rẩy cười: "Sao vậy? Không đáng chúc mừng sao? Phá Bách, cũng rất mạnh! Ngoài lão đại ra, tôi là cường giả Phá Bách thứ 2 trong đội ngũ! Hơn nữa, tôi không phải không có hy vọng như Viên lão trước đó! Sau này khi thành võ sư Đấu Thiên, thậm chí có thể chống lại cường giả Tam Dương!"

Sự xuất hiện của Viên lão, không thể không nói đến, đã mang đến hy vọng cho mọi người.

Thậm chí có chút khoa trương, toàn bộ võ sư Ngân Nguyệt hành tỉnh, biết tin tức này, đều cảm thấy có hy vọng!

Đấu Thiên có thể chống lại Tam Dương!

Võ sư, vĩnh viễn là thần!

Đương nhiên, tình huống cho phép, võ sư nhất định có hy vọng bước vào hệ thống siêu năng, hệ thống siêu năng ngày nay, cường giả Nhật Diệu rất nhiều, Tam Dương cũng có 1 vài, thâm chí trong khu vực Trung Bộ truyền đến tin tức, có siêu năng giả đã phá vỡ giới hạn, bước vào cấp trên cả Tam Dương!

Nhưng võ sư đâu?

Ngân Nguyệt hành tỉnh to như vậy, nhân khẩu hơn triệu, võ sư bên đó, 1 vị Đấu Thiên cũng không có... Bây giờ đã có 1 vị.

Nhưng cũng chỉ có vị đấy!

So với giới hạn cao nhất, siêu năng hiển nhiên cao hơn nhiều.

Bên trên Nhật Diệu là Tam Dương, bên trên Tam Dương còn có, cụ thể cảnh giới gì, bây giờ quá ít người, tin tức vẫn chưa truyền về.

Nhưng võ sư đâu?

Trên Đấu Thiên, còn cảnh giới khác không?

Bản thân võ sư cũng không biết!

Đấu Thiên, nếu ở vài năm trước, đã là Lục Địa Thần Tiên rồi, Trảm Thập, Phá Bách, Đấu Thiên... kẻ địch vạn người ư? Ai có thể trở thành kẻ địch vạn người đó?

Tương lai của siêu năng rộng lớn, võ sư cũng đã là một thời hoàng kim.