Nói rồi, Lưu Long lại cười nói: "Hách bộ tìm ta, cố ý đề cập, nói rõ là hắn đã đồng ý phương án này, đây là chuyện tốt, ít nhất hiện tại có Hách bộ đồng ý, hắn ở bên Tuần Dạ Nhân, địa vị rất cao, gần với Tạ bộ! Vậy cũng tốt, phân bộ thành lập, càng gia tăng thêm cơ hội!"
Nhưng Liễu Diễm lại không quan tâm đến cái này, bình tĩnh nói: "Phân bộ Tuần Thành Sứ kia, là ngươi sao?"
Lão đại của phân bộ, dựa theo chức vụ, y là Tuần Thành Sứ nhất phẩm, đồng cấp với Mộc Sâm.
Phân bộ thành lập, đích xác là chuyện tốt, sợ là sợ phía trên, vì Lưu Long không phải siêu năng giả, chỉ là võ sư, sẽ chọn người khác điều tới đây đảm nhiệm chức bộ trưởng, vậy chưa chắc là chuyện tốt rồi.
Lưu Long thản nhiên nói: "Không cần thiết phải để tâm đến những cái này! Mục đích của chúng ta, cũng không phải là quản lý phân bộ Tuần Dạ Nhân, thành lập phân bộ Tuần Dạ Nhân, cũng có nghĩa là, nơi đây nhất định là vùng đất được bảo vệ! Còn có 1 điều, phía trên nếu thành lập phân bộ, để kẻ khác trở thành phân bộ Tuần Thành Sứ, vậy đối phương ít nhất là cấp bậc Minh Nguyệt hoặc Mãn Nguyệt! Đây là chuyện tốt, không phải chuyện xấu!"
Mấy người này hình như suy nghĩ điều gì, nên cũng không hưng phấn như tưởng tượng.
Trừ khi Lưu Long chắc chắn trở thành bộ trưởng phân bộ, đó mới đáng hưng phấn.
Xét đến điều này, ánh mắt Liễu Diễm bỗng sáng ngời, nói: "Không bằng mời Viên lão gia nhập cùng chúng ta, có lão rồi, Tuần Thành Sứ của phân bộ này, nhất định sẽ không thuộc về ai khác..."
Lưu Long nhìn cô, một lúc sau mới trách cứ: "Cô cảm thấy có khả năng sao?"
Nghĩ thế nào nhỉ!
Hơn nữa, tính cách đó của Viên lão, lão đã đến rồi, nhưng cũng không quan tâm việc gì, nói không chừng còn có thể mang phiền toái, bỏ đi, Lưu Long thà để bên trên sắp xếp 1 vị cường giả Nguyệt Minh đỉnh phong đến đây.
Nói xong, Lưu Long nhìn về phía Lý Hạo, lộ 1 nụ cười nhạt:"Tối qua hấp thụ Thần Bí Năng rồi à?"
Lý Hạo gật đầu.
"Cảm giác như thế nào? Cảm giác khóa siêu năng nới lỏng ra sao?"
Lý Hạo lắc đầu: "Chưa, vẫn như vậy!"
Cái này, Lưu Long có chút cau mày.
Tuy vì sự xuất hiện của Viên lão, bây giờ tâm tư y có chút dao động, có thể bởi vì y không thể nào thăng cấp siêu năng, chậm trễ không thể bước vào, cho lên mới muốn tiếp tục đi theo con đường võ sư.
Nhưng Lý Hạo Vẫn còn trẻ, bây giờ thực sự là thời cơ tốt nhất của hắn.
Nếu bây giờ Lý Hạo vẫn không có cách nào bước vào siêu năng... Vẫn cứ cường hóa thân thể, vậy sau muốn bước vào, độ khó càng tăng.
"Bỏ đi, không phải vội!"
Lưu Long không nói về vấn đề này nữa, cái này không được gấp, có một số người không gặp được Thần Bí Năng tương xứng, không thể tìm được cách bước vào, đó cũng là chuyện không có cách nào giải quyết.
Cái này chỉ có thể!
Gặp thời cơ thích hợp, có thể Lý Hạo không chừng sẽ dễ dàng bước vào siêu năng.
Tiểu đội 6 người, hôm nay lại có không ít thu hoạch, đợi mọi người vết thương lành rồi, tiếp đến sợ gì không vào được siêu năng, thực lực cũng có thể cường đại lên không ít, Ngân Thành bên này, tiểu đội Liệp Ma thực lực tăng mạnh, nếu lại phái xuống mấy vị Tuần Dạ Nhân, lực lượng phòng thủ sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Mà lúc này điều Lý Hạo quan tâm cũng không phải cái này, hắn có chút ngập ngừng, nói: "Lão đại, em bây giờ còn là Tuần Kiểm tam phẩm! Được bổ nhiệm làm Tuần Kiểm nhị phẩm nhưng một mực không xuống, em lần này... Có tính là không có công không? Nếu có, Tuần Kiểm cấp 1 có lẽ cũng được nhỉ?"
"..."
Im lặng!
Lưu Long cũng ngây ngẩn cả người, lúc này, điều tiểu tử này quan tâm là điều này!
Ta đi!
Nói thật, y cũng đã quên cái gốc gác này rồi, bởi vì y là Tuần Sát Sứ, tiến thêm 1 bước chính là Tuần Thành Sứ, mà phân bộ Tuần Dạ Nhân không thành lập, y không có tư cách chở thành Tuần Thành Sứ, toàn bộ Ngân Thành, trước mắt chỉ là 1 vị Tuần Thành Sứ, Mộc Sâm.
"Ngươi..."
Lưu Long bị sặc, 1 lát sau nói: "Được! Ta quay lại cho ngươi báo cáo, lần này ngươi lập công, không nói Tuần Sát Sứ, 100% là Tuần Kiểm cấp 1, đây không phải là việc khó."
Lý Hạo nở nụ cười: "Vậy tiền lương có khi hơn vạn rồi ấy chứ?"
Lưu Long nhịn không được, có chút căm tức: "Ngày hôm qua phân ra 32 phương Thần Bí Năng cho cậu, nếu cậu chỉ là dùng tiền để đánh giá, mấy ngàn vạn! Cậu quan tâm đến chút tiền đó sao?"
Tên tiểu tử này, sao có lúc không thanh liêm như vậy!
Lý Hạo thở dài 1 tiếng: "Lão đại, Thần Bí Năng không thể bán, cũng không dám bán, không có tiền... Nửa bước cũng khó đi! Tối hôm qua em đã đánh vỡ gạch lát nền của lão sư, lão sư bắt em đền, sáng nay em ra ngoài hỏi, toàn bộ, phải hơn 10 vạn!"
"..."
Lưu Long có chút bó tay, Viên lão là con người sao?
Ngươi để cho học trò của mình thay gạch nền?
Lưu Long không phản bách được, Lý Hạo vừa cười nói: "Lão đại, cho em mượn chút tiền được không?"
"Hả?"
Lưu Long sững sờ một lúc, có chút lúng túng: "Tôi cũng không có tiền!"
Sao có thể chứ!
Lý Hạo nhìn y, có chút im lặng, thật keo kiệt, vậy cũng không nỡ cho mượn.
Dù gì cũng là Tuần Sát Sư, tiền lương cũng rất cao.
Làm sao có thể không có tiền chứ?
Lưu Long cũng không giải thích, thật sự y không có, tiền lương y chưa từng nhìn qua, tất cả đều cho người khách hết rồi, bây giờ y chỉ để ý những thứ Thần Bí Năng này, những thứ khác đều không quan tâm, tiền lương vừa phát, toàn bộ đều gửi cho người nhà của những huynh đệ tử trận kia.
Những người khác trong tiểu đội thực cũng khác là mấy, tiền tài tham vọng không lớn, tiểu đội Liệp Ma hơn 20 người bỏ mạng, không phải tất cả đều là người thức thời, không thể phân phát Thần Bí Năng cho người nhà bọn họ, chỉ có thể dùng tiền để bù đắp.
Mấy người này tiền ăn uống đều nhà nước lo, quần áo mặc cũng đều là đồng phục Tuần Kiểm, nói tới tiền, cũng rất thờ ơ.
Lý Hạo biết thế, cũng chỉ đành bỏ đi cái suy nghĩ vay tiền.
Một đám nghèo kiết xác!
Tuy rằng hiện tại, từng người đều được chia không ít Thần Bí Năng, nhưng bản thân dùng cũng ngại, không ai bán, không cần lo đến chuyện ăn uống là được, chứ ai quan tâm trên người có bao nhiêu tiền đâu?