Lưu Long đứng một bên yên lặng nhìn, hồi lâu, lại nhìn về phía Liễu Diễm, nhẹ giọng nói: “Mấy năm nay, chúng ta một lòng theo đuổi siêu năng, ngược lại quên mất cuộc sống bình thường, khó trách trước đó Đội Chấp Pháp lộn xộn.”
Bởi vì họ đã quên, những huynh đệ này cần gì.
Thăng chức và tăng lương, miễn là không vượt qua cái hệ thống này, đó là điều mà tất cả mọi người muốn theo đuổi.
Mà Lưu Long, những năm qua lại không cho họ.
Về phần Lý Hạo, đến bây giờ tên này vẫn còn coi mình là người bình thường, hắn biết những người này muốn cái gì, cho nên cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của bọn họ, cho nên cho dù hắn vừa thăng quan, tất cả mọi người đều vui vẻ hô một tiếng Tuần Sát Sứ.
Hô một tiếng lại không chịu thiệt, chỉ cần có thể tiến vào bộ phận hậu cần này, đó chính là phát tài.
Liễu Diễm khẽ gật đầu, lại cười nói: “Không liên quan gì đến tôi, tôi là một phụ tá mà thôi, lão đại, đó là nồi của hắn, đừng ném nồi cho tôi.”
Trong lúc nói chuyện, Lý Hạo chạy tới, cao hứng phấn chấn nói: “Tất cả mọi người đều nguyện ý chuyển đi, tôi đã nói với Mộc ti trưởng, Mộc ti trưởng nói, tòa nhà bên cạnh có thể dùng cho Đội Chấp Pháp, vốn cũng trống rỗng, chỉ cần quét dọn một chút là được! Lão đại, anh thấy đấy, bây giờ chúng ta đã có nơi ở của riêng mình!"
Lưu Long bật cười: “Cậu thực sự biết làm việc!”
Tên này, vốn tưởng rằng hắn sẽ làm cho người ta oán hận.
“Cậu nghĩ gì mà còn tuyển một nhóm người làm hậu cần?"
“Vương Minh nói vậy.”
Lý Hạo vẫn còn nhớ tới việc này, ”Lúc ấy hắn gọi tôi đến Bạch Nguyệt Thành, nói tôi tuy là người bình thường, nhưng cũng không sao, bên Bạch Nguyệt Thành cũng cần người bình thường làm công tác hậu cần, cho nên tôi liền hỏi. Quả nhiên, phân bộ Tuần Dạ Nhân cũng có quyền thu hút người bình thường, chỉ là khác đường mà thôi, danh ngạch ít nhiều cũng không xác định. Nhưng trong tình huống bình thường, chỉ cần không nhiều hơn Tuần Dạ Nhân, vấn đề lại không lớn.”
“Trí nhớ của cậu thật là tốt!”
Lưu Long khen ngợi một câu, bỗng nhiên nói: “Nhưng mà cũng đừng quên chính sự! Đừng cứ nghĩ đến việc làm quan, quá mê làm quan là không tốt, cậu vẫn nên nghĩ đến việc tăng lên thực lực của mình đi, cậu đã là thứ trưởng rồi, với thực lực hiện tại... Không ổn tí nào!”
Lý Hạo cười gượng nói: “Lão đại yên tâm, tôi vẫn luôn cố gắng, tranh thủ sớm thăng cấp siêu năng!"
Thực lực?
Phá Bách rồi, cũng tạm được.
Ngồi mài đao cũng không quên cách chặt củi, Lý Hạo cũng không muốn bận rộn chuyện hậu cần, bây giờ tìm vài người để chia sẻ, cũng để sau này có đủ thời gian luyện võ.
......
Bận rộn nguyên cả ngày.
Buổi tối.
Một nhóm chín Tuần Dạ Nhân, lái hai chiếc xe, một là bọn Liễu Diễm lái, chiếc còn lại chính là chiếc xe được phân cho Lý Hạo, Ngân 7219.
Cả bọn Lưu Long đều ở trên chiếc xe đó.
Lý Hạo thì chở theo ba người Vương Minh.
Vốn Vương Minh cũng không muốn ngồi trên ghế phụ, nhưng ghế sau đã bị Lý Mộng và Hồ Hạo ngồi rồi, y cũng lười cùng hai người kia chen chúc, miễn cưỡng ngồi ở ghế trước.
Ngồi được một lúc, y lại không bình tĩnh.
"Lý Hạo, ngươi biết lái xe không?"
Hắn nhịn không được mà hỏi một câu, trước khi lên xe, y đã nghĩ kỹ rồi, không nói chuyện một mình với Lý Hạo, kết quả tên này lái xe như thế nào?
Lý Hạo có chút hưng phấn: "Biết mà! Trước đây ta đã từng lái xe, mặc dù không có cao cấp như chiếc xe này, lái xe quá đơn giản, biết chuyển hướng, đổ xăng với biết phanh là được, lão Vương ngươi không sao chứ?"
Bây giờ, hắn cùng cấp với Vương Minh, hắn cũng không gọi quan trưởng nữa, tuổi của Vương Minh cũng không lớn, Lý Hạo 20, hình như Vương Minh cũng giống hắn, hoặc còn nhỏ hơn một chút, trước kia tên này còn gọi là Hạo ca.
Gọi người ta là tiểu lão đệ, cũng không quá lễ phép, cho nên Lý Hạo trực tiếp gọi là lão Vương.
Vương Minh cũng bó tay.
Ta không sao?
Ta thấy ngươi mới không!
Khá lắm, tiếp nhiên liệu, phanh, điều hướng là được?
Nói là nói như vậy... Hình như cũng không có gì sai cả, nhưng tên này lái xe, quá đáng sợ đi!
Vương Minh quyết định bình tĩnh một chút, vẫn nên dời đi một chút lực chú ý là được, y sợ mình bị tên này đùa bỡn.
“Lý Hạo, sao Ngân Thành lại đề cử ngươi làm thứ trưởng?"
“Ồ, lão đại nói ta thích hợp hơn, những người khác không phù hợp, vì vậy nên chọn ta.”
Có rắm ấy!
Vương Minh muốn mắng người, phía sau, Lý Mộng cũng có chút lắc lư, lảo đảo, giờ phút này cũng đành phải chen ngang chuyển đề tài: “Lý Hạo, ngươi còn chưa tới Trảm Thập cảnh hả? Lần này được phân đến một ít thần bí năng, ngươi đã chọn được thần bí năng chưa?”
“Không!”
Lý Hạo uể oải nói: “Lão sư nói, có lẽ thể chất của ta khá đặc biệt, thần bí năng khó phối hợp, đợi sau này đã. Trước tiên đi võ sư trước, võ sư một đạo cũng lợi hại, cũng không kém siêu năng bao nhiêu.”
“Vậy là ngươi tiến vào Trảm Thập cảnh rồi?”
“Gần vậy!”
Lý Hạo cười nói: “Hẳn là Trảm Thập cảnh, hình như ta có thể gân cốt tề minh, chỉ là... Chưa từng thực chiến qua, lão sư nói, võ sư và siêu năng giả không biết thực chiến thì đều là rác rưởi!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt ba người đều không dễ nhìn lắm.
Cũng may, Lý Hạo cũng bao quát cả mình vào, bằng không, bọn họ còn tưởng rằng Lý Hạo đang nói bọn họ.
Vương Minh thì sắp bị hắn tức chết, áp chế lại cảm giác không được tự nhiên, tiếp tục nói: “Mấy ngày nay, ngươi đã đi tìm Viên lão chưa?”
“Đã đi rồi.”
“Lão đã nói gì với ngươi rồi?”
“Rất nhiều, có chuyện gì vậy?”
“Không có việc gì.”
Vương Minh thấy thế cũng không nói nữa, xem ra đích xác Viên Thạc không nói chuyện thu đồ đệ, trong lòng cảm thấy cũng không tệ lắm, nhưng nghĩ kỹ lại, ngay cả nói mà Viên Thạc cũng không nói... Quả nhiên, đệ tử ký danh vẫn không được coi trọng!
Không gây được bao nhiêu sự chú ý!
Nếu Viên Thạc muốn tuyên truyền rầm rộ, ngược lại bọn họ sẽ không vui.
Nhưng ngay cả đệ tử của mình, Viên Thạc cũng không nói, khá lắm, đệ tử quan môn và đệ tử ký danh chênh lệch quá lớn. Bọn họ đến Ngân Thành, Viên Thạc cũng chưa từng hỏi qua, thật là thương tâm.
Lý Hạo mặc kệ những thứ này, vừa lái xe, vừa hỏi: “Đúng rồi, chị Lý, anh Hồ, thầy có nói, lần trước các người đến là vì bảo vệ thầy ấy đi một cái di tích, vậy di tích kia ở đâu? Sao bây giờ lại hủy bỏ nó?”
Lý Mộng vốn tùy tiện, không giấu diếm: “Không phải là hủy bỏ mà là dời lịch lại! Di tích đó đang bị nhiều người đang theo dõi. Trước đó Viên lão chưa thăng cấp, bên chúng ta an bài là Hách Bộ dẫn đội, một vị Tam Dương dẫn đội, các nhà khác cũng không sai biệt lắm. Mọi người đều có giới hạn.”
“Nhưng bây giờ, Viên lão phải đi, ngay cả khi chúng ta không đồng ý cho Viên lão đi, các tổ chức khác, cũng hy vọng Viên lão đi, bởi vì lão biết rất rõ về di tích đó.”
“Ba năm trước, Tuần Dạ Nhân đã điều tra một lần, kết quả lần đó tổn thất thảm trọng, chết ba cường giả Nhật Diệu, còn có nhiều cường giả Nguyệt Minh.”
“Lần đó, Viên lão cũng bị thương không nhẹ... Mấy năm nay, Tuần Dạ Nhân và các tổ chức khác cũng đã điều tra, kết quả đều tổn thất không nhỏ, cho nên Viên lão là đương sự, lão đi là chuyện bắt buộc, nhưng lão lại có thể chém Tam Dương, cho nên mỗi nhà cần thêm một chút thời gian để chuẩn bị.”
Vừa nói như vậy, Lý Hạo lập tức hiểu rõ.