Những năm này, y suy nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng không có cái nào dùng được, chỉ có thể nghe thấy giọng nói của vợ. Bởi vì ở cùng nhau trong thời gian dài, y có thể cảm nhận được sự tồn tại vợ, nhưng lại không có thực thể.
Vì sao giờ lại xuất hiện?
Dù Kiều Phi Long không hiểu, nhưng rồi y chợt nghĩ đến điều gì đó, nhìn về phía Lý Hạo, nhìn về phía thanh tiểu kiếm trong tay hắn.
Y cũng ý thức được, đây rất có thể là kiếm của Lý gia.
Mà thanh kiếm này... có lẽ có thể giúp vợ y khôi phục nhục thân.
Trong một lần vào di tích bị năng lượng trùng kích, khiến vợ y biến thành dáng vẻ quỷ bây giờ, hiện tại... dường như có cơ hội.
Kiếm của Lý gia, di tích... hai thứ này chắc có liên hệ.
"Giết hắn! Đoạt kiếm!"
Kiều Phi Long khẽ quát: “Con trai chết rồi, có thể sinh đứa khác! Chỉ cần em sống lại, chúng ta sẽ có rất nhiều con!"
Y sợ vợ mình mềm lòng.
- Ầm!
Viên Thạc tung quyền, đánh hắn bay ngược, va vào mặt đường, đụng nát không biết bao nhiêu toà nhà.
Kiều Phi Long nôn ra máu, vẫn quát khẽ: "Giết hắn! Đã nghe chưa?"
Dù Lý Hạo lấy Kiều Bằng uy hiếp y, y cũng không muốn con trai chết, nhưng giờ... y đã thay đổi thái độ.
Kiều Bằng có thể chết, nhưng Lý Hạo cũng phải chết, bằng mọi giá phải đoạt được thanh kiếm kia.
Bóng đen có chút kích động, sau đó đánh về phía Lý Hạo.
Lý Hạo giậm chân, một cỗ thế yếu ớt bạo phát ra, mặt đất chấn động.
Lại bị trấn áp trong nháy mắt.
Bóng đen rất mạnh, có lẽ kém xa Kiều Phi Long, nhưng bóng đen cho Lý Hạo cảm giác không thua gì Nhật Diệu. Thực lực như vậy thì hắn không thể địch nổi, Phá Bách còn có thể chiến một trận, chứ Nhật Diệu thì thua chắc.
Giờ có đánh lén cũng không thắng nổi.
Ngay khi thế yếu ớt của bóng đen trấn áp, Lý Hạo đột nhiên giơ Kiều Bằng lên, coi Kiều Bằng như vũ khí, đánh về phía bóng đen!
Kiều Phi Long không quan tâm, còn ngươi thì sao?
Nơi xa, mặt của Viên Thạc lạnh như băng, điên cuồng ra quyền!
Giống như một con gấu khổng lồ, hết cú đấm này đến cú đấm khác, khiến mặt đất nứt toác.
Hắn muốn đánh chết tươi Kiều Phi Long, mới có thời gian đi cứu Lý Hạo.
Phá Bách, Lý Hạo có thể chống đỡ.
Nhật Diệu, tuyệt đối không được.
Khi bóng đen thành hình, hắn có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, cảm nhận được nguồn lực lượng đặc thù kia, đối phương là Nhật Diệu, không phải là người mà Lý Hạo có thể địch nổi.
Sơ suất rồi.
Nếu không, hắn có lòng tin áp chế Kiều Phi Long, sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với Lý Hạo.
- Ầm!
Lý Hạo túm lấy Kiều Bằng, đập vào bóng đen, bóng đen vội vã né tránh, bó tay bó chân, thậm chí không dám ra tay quá thô bạo, khiến cho Lý Hạo và Kiều Bằng cùng bị giết chết.
Mà Lý Hạo kéo chân của Kiều Bằng, đánh vào đối thủ.
Hắn thấy lão sư càng thêm điên cuồng, tiếng vang không ngừng, thậm chí truyền đến tiếng hét phẫn nộ hiếm thấy, biết lão sư cũng gấp.
Bóng đen xuất hiện, là chuyện ngoài dự liệu của hai người.
Tiểu kiếm trong tay chỉ có thể đánh cho bóng đen hiện ra nguyên hình, nhưng lại không thể giống như lúc giết Hồng Ảnh, trực tiếp đâm chết đối phương.
Thứ này rốt cuộc là cái quái gì?
Lý Hạo không biết, nhưng hắn biết mình không phải là đối thủ, sắp xong đời.
Giờ Lý Hạo lại dậm chân, thế yếu ớt lại bạo phát, chấn động mặt đất.
Miễn cưỡng chấn văng bóng đen muốn nhào tới.
Trong lòng mặc dù gấp, Lý Hạo lại hoảng mà không loạn.
Không gì có thể loạn.
Đối phương quan tâm đến sống chết của Kiều Bằng, đây chính là kết quả tốt nhất.
Đương nhiên, tình huống như vậy, sẽ không kéo dài lâu.
Hắn sẽ nhanh chóng bị bóng đen giết chết, cũng may đối phương còn chút kiêng kị tiểu kiếm, Lý Hạo vung vẩy tiểu kiếm, cũng có thể khiến đối phương né tránh.
...
Cách đó không xa.
Viên Thạc nhìn thấy Lý Hạo vất vả chống cự, cảm thấy rất căng thẳng.
Ngoài miệng nói không quan tâm đến sống chết của hắn, nhưng đồ đệ của lão là hạt giống Đấu Thiên kế tiếp, sao có thể chết tại nơi này?
Vừa nghĩ đến đây, Viên Thạc vốn không định vận dụng Huyết Đao Quyết, giờ không thể kìm được nữa.
Kiếm năng có lẽ không đủ.
Lần này, có thể sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, thậm chí trọng thương... nhưng lão chỉ có thể lựa chọn như thế.
Lão cũng vô cùng quả quyết, lập tức một cỗ huyết khí hiện lên ở trên mặt.
Trong nháy mắt, huyết khí tập hợp, thần ý bộc phát đến cực hạn.
Thạch đao trong tay dương như cũng dài hơn một đoạn.
Sau khi dùng một quyền đánh bay Kiều Phi Long, Viên Thạc gầm lên, tinh khí thần tụ hợp, Khí Huyết Trường Long cùng thần ý dung hợp một thể.
Lần này không biết có thể khôi phục hay không...
Lão nghĩ vậy, nhưng lại không thể làm khác, giống như khi Lý Hạo nhìn thấy bóng đen, biết rõ nguy hiểm, vẫn lựa chọn ở lại, bắt Kiều Bằng làm con tin, sư đồ phải ăn ý như vậy chớ.
Không cần so đo quá nhiều.
"Huyết Đao Trảm!"
Thạch đao hóa thành thanh đao với kích thước bình thường, hiện ra màu đỏ như máu.
Kiều Phi Long lập tức cảm nhận được uy hiếp trí mạng!
Y vốn muốn chờ vợ giải quyết Lý Hạo, cứ nghĩ không mất thời gian quá dài, nhưng vợ y lại sợ đánh thương con trai, mới kéo tới hiện giờ. Cho nàng thêm chút thời gian giết chết Lý Hạo, sau đó nàng có thể trốn vào bóng tối, khi đó cho dù Viên Thạc có chuẩn bị, cũng có thể khiến Viên Thạc kiêng dè, đó chính là thời điểm y phản kích.
Nhưng giờ y lại cảm nhận được nguy hiểm.
Hỏa năng ngập trời lập tức bạo phát!
Y cũng liều mạng chiến đấu, Tam Dương lại bị Viên Thạc áp chế như vậy, thậm chí có nguy hiểm trí mạng, cũng khiến cho y phẫn nộ.
Ngọn lửa bay lên, trong nháy mắt chiếu sáng toàn bộ Ngân Thành.
Khí tức mạnh mẽ hoàn toàn lộ ra.
Trên bầu trời Ngân Thành, ngọn lửa và huyết đao chiếu rọi hư không.
Hai cỗ lực lượng cường đại, trong nháy mắt lan tràn bốn phương tám hướng.
- Ầm ầm!
Lại vang lên âm thanh chấn động nửa cái Ngân Thành.
Huyết đao trực tiếp chém nát ánh lửa, biển lửa trực tiếp dập tắt.
Huyết đao lập tức xẹt qua trời cao.
Một cái đầu lâu trực tiếp bị chém nổ.
...
Giờ khắc này, ở một nơi khá xa.
Tuần Kiểm Ti.
Hách Liên Xuyên nhanh chóng ngẩng đầu lên, đến giờ phút này, y mới cảm nhận rõ ràng tất cả những điều này, hai bên cách nhau cả chục km. Trước đó y mơ hồ nghe được một vài tiếng động, cảm nhận được chút khí tức, nhưng vì nơi đây có quá nhiều siêu phàm, y chỉ có thể để Mộc Sâm đi trước xem xét.
Nhưng giờ y lại biến sắc.
Đây không phải cuộc chiến siêu năng bình thường!
"Đệt!"
Ở đâu ra Tam Dương?
Còn nữa, đó là Viên Thạc?
Viên Thạc đang đánh với Tam Dương?
Y nhìn siêu phàm đầy đại sảnh, lập tức hét lớn: "Tất cả yên lặng cho ta!"
Đám người cũng nghe thấy tiếng động này, ngay bàn tán ồn ào thì một cỗ khí thế ngập trời bạo phát, Hách Liên Xuyên lạnh lùng quát: "Tất cả yên lặng cho ta, lúc này ai dám gây loạn, đánh chết ngay tại chỗ!"
Trong mắt của y mang theo chút bất an, cái quái gì đây?
Hồng Nguyệt sao?
Hay là những tổ chức khác?
Đáng chết, tên điên Viên Thạc này giở trò gì vậy, vừa tấn cấp Đấu Thiên đã liên tục đại chiến cùng Tam Dương.
Y muốn đi xem, nhưng nhìn siêu phàm đầy đại sảnh... trong nhất thời có chút khó xử.
Mình vừa đi e rằng những người này sẽ làm loạn?
Còn nữa... Lưu Long đáng chết, có phải bọn họ cố ý để mình ở đây, chính là để trấn áp siêu phàm giả nơi đây, để chúng không thể tham dự đại chiến hay không?
Tất nhiên là vậy rồi!
Tên khốn Lưu Long này, lại dám để cho ta canh cửa cho ngươi.
Hách Liên Xuyên thầm mắng lớn, lại có chút lo lắng, ngươi bị ngốc sao Viên Thạc, lần trước trảm Tam Dương là do may mắn, ngươi còn dám làm lần thứ hai... ngươi thật sự cho rằng ngươi mạnh hơn cả Đấu Thiên sao?